Nhâm Cảnh Thâm cuối cùng cũng hiểu rồi, tâm cơ hắn nên vui sướng hay lo lắng thêm cho vật nhỏ đây? Không phải thuốc độc, cũng không phải dược liệu nguy hiểm sẽ ngấm sâu theo thời gian, chỉ là thứ thuốc tác dụng một lúc nhưng cần sự giải tỏa tức thì mà thôi. Nam nhân siết cơ thể vật nhỏ lại gần mình hơn nữa, thâm trầm:
- Tiểu Nhu.. tôi biết em gặp chuyện gì rồi. Tôi sẽ giúp em
Tình Nhu đâu có ngu ngốc mà không biết, cô dù đang quằn quại trong thâm tâm đến nhường nào cũng phải chống chế:
- Không cần.. em đi tắm.. bây giờ cần đi...
Nhâm Cảnh Thâm không thích nhiều lời hay phải trì trệ một giây phút nào nữa, vốn đợi Tình Nhu “tự nguyện” dâng hiến cho mình nhưng nếu thế chắc đợi đến mùa quýt mất. Nhân ngày lành tháng tốt, thiên thời địa lợi nhân hòa đến nhường này, tên ác ma quyết không để lọt vật nhỏ khỏi vòng tay mình thêm lần nào nữa
Nhâm Cảnh Thâm hôn lên môi vật nhỏ một hơi sâu, lấy sạch từng nhịp hô hấp nóng hổi của Tình Nhu, bàn tay không mất quá nhiều lực để xé rách chiếc áo len trên cơ thể vật nhỏ, một tay hắn vòng xuống đã lôi được chiếc quần của nữ nhân ra. Sau cùng, cơ thể vật nhỏ còn nguyên bộ đồ trong trắng ren và đôi tất đen cao đến cổ. Nam nhân đặt vật nhỏ dưới giường, không thể chần chừ mà cởi bỏ vật cản trên cơ thể mình nữa, xong xuôi liền căng hai cánh tay của vật nhỏ lên đỉnh đầu, tay kia thì rờ dọc từ đốt cổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-gai-nho-mau-lai-day/923709/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.