Diệm Thanh đứng ngóng từ sảnh, thấy xe của Nhâm Cảnh Thâm từ ngoài cổng lớn bắt đầu tiến vào thì lòng cũng vui sướng, mau chạy vào bếp, giục:
- Nào mọi người... hai đứa nó về rồi, nhớ làm theo lời tôi dặn nhé
Đám người hầu gật gù, ai cũng hồi hộp và ngóng chờ, Nhâm Thế Thành từ bên ngoài chạy vào, đầu đội chiếc mũ sinh nhật, hào hứng:1
- Đâu, con bé về chưa?
Diệm Thanh quay ra nhìn chồng mình thì cằn nhằn:
- Anh này... già đầu rồi còn nghịch ngợm, mau bỏ mũ xuống, tí nữa để Tình Nhu đeo
Nhâm Thế Thành tiếc nuối cởi ra, ông vốn tưởng mỗi người có một cái nên tranh thủ đội trước, ai dè là của Tình Nhu. Sảnh lớn bắt đầu tắt điện, hàng dài nến được thắp lên từ lối vào đến bàn ăn, Nhâm Cảnh Thâm cùng Tình Nhu chuẩn bị bước vào, cô ngóng lên nhìn, tò mò:
- Anh hai... sao nhà tối om thế nhỉ? Ba mẹ mới đi đâu à?
Nhâm Cảnh Thâm tỏ vẻ bí ẩn, nhàn nhạt đáp:
- Tôi không rõ
Cả hai đến sảnh, Tình Nhu mở cánh cửa gỗ lớn ra thì cũng bất ngờ vô cùng, căn nhà tối duy nhất sáng lên là lối đi thắp nến, cô vui sướng toan quay ra định khoe với Nhâm Cảnh Thâm thì hắn đã không còn đứng sau lưng, luồn lách biến mất lúc nào đến cô cũng không hay
Tình Nhu đi theo lối đó vào nhà, sau cùng tiếng pháo bông bắn lên, ánh đèn cũng sáng rực mạnh mẽ, ông bà Nhâm cùng Cảnh Thâm đi ra tươi cười, Tình Nhu ban đầu giật bắn mình rồi sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-gai-nho-mau-lai-day/923705/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.