Nhâm Cảnh Thâm ngửng người dậy, vòng tay không mất tí sức lực nào, một phát lật ngược nữ nhân nằm ngửa ra. Thời tiết đang cuối hè, thi thoảng có gió thu thổi man mát, quần áo mặc cũng thoải mái hơn thường. Nam nhân thì áo ba lỗ, quần thể thao cộc còn Tình Nhu là bộ ngủ cài cúc, quần lửng đến gối... Cảnh Thâm liếc nhìn dọc cơ thể vật nhỏ một lượt, ngón tay sờ lên dải khuy cúc dọc dài, tổng cộng có 6 cái nhỏ nhắn đính trên vạt áo. Tình Nhu quơ quạng nắm lấy tay hắn, hoàn toàn lép vế nên phải khôn ngoan kéo dài:
- Anh hai... anh đã nói.. là chỉ ngủ thôi đó
Nhâm Cảnh Thâm nghe thế liền gật gù, điệu bộ vờ đồng ý nhưng sau cùng lại trơ trẽn:
- Lời nói gió bay.. tôi đổi ý rồi. Thiết nghĩ phải phục thù chuyện tối qua, cộng thêm cả việc em mới lớn gan động chạm thân thể vàng ngọc này của tôi... Tôi không thể bỏ qua
Bàn tay hắn giựt ra khỏi nằm tay cô, tiếp tục mân mê dần vào trong vạt áo, trực tiếp xoa nắn thớ da mềm mịn của nữ nhân. Tình Nhu luống cuống ngửng dậy một chút, tạm dịch ra khỏi chỗ nằm, lí lẽ:
- Là vì anh hay bắt nạt nên em mới phải dùng chốt chân cửa... còn chuyện vừa rồi.. chẳng phải do anh bảo em xem cái đó là thứ gì sao? Em vô tình chứ nào có ý đồ... Nếu anh không phục thì.. Em xin lỗi, được chưa?
Lời cuối Tình Nhu gằn lên chua ngoa như muốn phô ra cái thế của bản thân mình, đôi ngài chau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-gai-nho-mau-lai-day/923691/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.