Nhâm Cảnh Thâm ngã lúi húi xuống giường, Tình Nhu sau cú tát vừa rồi thì tỉnh bơ, cơ bản không có biết gì nên thoải mái ngủ tiếp. Nam nhân kia thì nằm gục bên đó, đưa tay xoa lên vầng má của mình rồi rủa thầm:
- Mẹ kiếp
Sau cùng hắn đi ra cầm lấy chiếc đồng hồ của Tình Nhu lên, còn 30 phút nữa mới tới giờ dậy, nam nhân bỉ ổi đặt 3 phút 1 âm báo, Tình Nhu tắt đi thì 3 phút sau sẽ vang lên cái mới. Nghĩ đến đây tâm trạng hắn cũng vui vẻ hơn, mau cài lại giờ rồi rời khỏi phòng, sang bên kia ngóng chờ vật nhỏ nổi đóa ra sao
3 phút sau
Tiếng chuông báo thức vang rền lên, Tình Nhu đang ngủ cũng giật bắn mình, rõ ràng âm thanh này quá to rồi sao? Cô lật đật tắt đi rồi lẩm bẩm:
- Còn chưa đến giờ... Ngủ thêm chút
Nếu sự tình đơn giản thế thì đã không cực, mới thiu thiu chìm vào giấc thì tiếng chuông chết tiệt kia lại vang lên, đều đặn 3 phút 5 lần liên tiếp, Tình Nhu ngái ngủ đâm kho chịu, cầm theo chiếc đồng hồ chạy ra bên cửa, đập lớn, gọi:
- Anh hai ơi... huhu anh hai ơi... anh có trong phòng không thế?
Nhâm Cảnh Thâm nhàn nhã tính toán mọi sự việc, đúng như hắn dự đoán, sau cùng mới ra mở cửa, giả bộ quan tâm:
- Tình Nhu... em có chuyện gì thế?
Tình Nhu khóe mắt sớm đỏ, chóp mũi cũng ửng hồng lên vì ức chế, giận dữ:
- Chiếc đồng hồ này.. mới hôm nào em dùng vẫn tốt, tự nhiên hôm nay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-gai-nho-mau-lai-day/923685/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.