Chương trước
Chương sau
Cả hai đi về khách sạn, Tình Nhu ngờ vực:
- Anh.. có đặt hai phòng không? Hay 1... mà 1 phòng thì phải có 2 giường nhé?
Nhâm Cảnh Thâm cứ thế dắt nữ nhân nhỏ nhắn đi bên cạnh, đồ đạc thì có đám người dưới trướng lo, hắn thảnh thơi đáp:
- 1 phòng 1 giường... tôi nghèo lắm, không đủ tiền thuê nhiều thế1
Tình Nhu nghe vậy liền điên tiết, lồng ngực cũng căng phồng từng đợt khí nóng, tên biến thái này luôn biết cách đưa ra những lí lẽ khiến cô khó hiểu và bực bội. Nghèo? Nghèo mà hắn thuê khách sạn VIP thuộc hàng top của đất nước? Đã vậy khách sạn còn có tầng đặc biệt, duy nhất 1 phòng phục vụ... Nữ nhân áng chừng thì số tiền tiêu pha này cũng đủ để thuê 2 phòng chất lượng cao của khách sạn, thậm chí vẫn dư. u cũng là ý đồ của Nhâm Cảnh Thâm hắn thôi
Cả hai sửa soạn một chút rồi bắt đầu đi tham quan xung quanh, trước đây Cảnh Thâm từng du học Mỹ, có sang Canada vài lần nên quen đường sá cũng không có gì là lạ. Nam nhân như hướng dẫn viên du lịch của Tình Nhu vậy, đi đến đâu là giải đáp mọi thắc mắc của vật nhỏ. Ngôn ngữ cũng không phải trở ngại của cả hai vì Cảnh Thâm lẫn Tình Nhu đều lưu loát Anh ngữ
Tối đến, cả hai cũng thoáng mệt vì chuyến bay dài thêm cả ngày hào hứng đi lại thăm quan. Cảnh Thâm đang tắm táp lại một lần nữa, Tình Nhu thì xong rồi nhưng cô trăn trở đứng nhìn chiếc giường, sau cùng lôi ra chiếc gối ôm đặt ở giữa, lẩm bẩm:
- Như này được chưa nhỉ? Hay bảo anh ấy ra ghế... aizz.. đâu có được... Thôi, nằm cách xa một chút
Lúc sau, Cảnh Thâm thong dong ra ngoài, liếc qua giường thì thấy chiếc gối to bành Tình Nhu chắn chia đôi, nam nhân tò mò:
- Em.. em còn phải chia giường như này sao?
Tình Nhu gật gù, cô lăn lê bên phần giường của mình rồi đáp:
- Nam nữ thụ thụ bất thân
Nhâm Cảnh Thâm không nói không rằng, bất ngờ “ngoan ngoãn” nằm yên theo vị trí cô sắp xếp, nét mặt bình tĩnh đến lạ. Sau cùng cả hai cũng chìm vào giấc ngủ, tuy là trái múi giờ nhưng khá may cô cùng hắn không bị mất giấc
Sáng hôm sau
Tình Nhu cựa người nhẹ, cảm giác lành lạnh bắt đầu rồi, nghe đài báo đợt du lịch 5 ngày này thì Waterloo bắt đầu có khí lạnh hơn thường. Nữ nhân run bần bật, siết vòng tay ôm chặt thứ bên cạnh mình hơn, còn mơ màng ngủ nên không biết đó là gì nhưng khiến cô thấy ấm
Trong khi đó, Cảnh Thâm bỗng kêu lên một tiếng:
- E hèm..hự..
Hắn tỉnh giấc từ lúc nào, đêm qua vân đang ngủ ngon lành thì bất giác khó thở đến lạ lùng, bàng hoàng tỉnh dậy thì cả bắp chân Tình Nhu đang vắt ngang cổ hắn ngỗ ngược. Nam nhân ngồi bật dậy rồi ho một tràng, quay sang vẫn ôn nhu chỉnh lại tư thế nằm cho vật nhỏ, lầm bầm:
- Nam nữ thụ thụ bất thân cái chó... lí lẽ là giỏi1
Những tưởng vậy là xong nhưng tờ mờ sáng, bắt đầu lạnh thì lại thấy cô rung rúc vào cơ thể hắn, Nhâm Cảnh Thâm nhìn sang trái thì thấy Tình Nhu đã ôm chặt mình tự lúc nào, hắn chửi thề:
- Mẹ nó chứ... chẳng lẽ tôi “làm” em ngay bây giờ?
Nhâm Cảnh Thâm dịu xuống, cố gắng vào giấc một lần nữa cho đến cái vòng tay siết vừa rồi, Tình Nhu vòng tay ôm chặt cổ hắn, tay đè vào yết hầu, chân nhỏ cũng gác lên eo hắn rồi ôm nam nhân như gấu bông, Cảnh Thâm khó thở đành kêu lên một tiếng, nhẫn nhục rủa:
- Chắc tôi chết cho em vừa...1
Ngẫm nghĩ một lúc, Cảnh Thâm giành lại thế chủ động, hắn gỡ từng vòng tay cô ra, đè tay mình xuống kê đầu cho nữ nhân rồi tay còn lại mạnh mẽ áp cô vào lòng. Nam nhân chưa từng gần gũi với phụ nữ, cũng chưa ôm siết ai chặt chẽ như này nên lần đầu với Tình Nhu, với người mình yêu thích thì quả là bồi hồi. Hắn không trẻ ranh trêu chọc cô làm gì, đơn giản là lặng lẽ nhìn khuôn mặt đang ngủ say ấy, tư thế ổn áp hơn, Nhâm Cảnh Thâm dần chìm lại vào giấc ngủ
Trưa đến
Tình Nhu lật đật dậy, quơ tay sang hai bên thì không thấy ai, cô lơ mơ đi ra ngoài thấy anh trai ngồi đọc sách, tò mò:
- Anh dậy sớm thế... không ngủ nữa à..woah
Nhâm Cảnh Thâm cười khẩy, cạnh khóe:
- Ngủ ngon quá phải tỉnh thôi em ạ..
Tình Nhu sau cùng chạy lại, cao giọng khen ngợi:
- Đáng khen cho hôm qua, anh không xâm lấn ranh giới...
Cảnh Thâm nghe thế liền đặt cuốn sách xuống, hắn vẫn tức anh ách mấy lần mất giấc vì thói ngủ đến vô duyên của em gái nuôi, đúng trong chăn mới biết chăn có rận, ai nhìn nữ nhân như này mà biết được cô ngang ngược trên giường như thế, đến hắn phải dè chừng vì suýt tắc thở mấy phen. Nhâm Cảnh Thâm hùng hồn đứng lên, tạo sức ép, đe:
- Thế nếu lấn chiếm thì tội gì? Tình Nhu... em không nhớ chuyện gì à? Em đã “tra tấn” một cách man rợ đối với người khác, tội này là có thể thưa kiện rồi đấy
Cảnh Thâm kéo cô ra sofa, đặt úp ngược lại rồi không kiêng dè, bàn tay giáng một cú đánh mạnh xuống bên mông của nữ nhân, gằn lên:
- Tội 1, gác chân ngang yết hầu tôi, chặn luôn đường hô hấp1
P/s: hãy tiếp tục ủng hộ truyện bằng cách thả tim, tặng điểm quà và phiếu vote choa tui nha mngggg
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.