Trong khi đó tại 1 nhà kho cũ
Nhâm Cảnh Thâm đường hoàng bước vào, chiếc áo da mỏng khoác ngoài tô lên vẻ bụi bặm và lì lợm của hắn. Bắc Trạch nhìn ra thấy hắn, liền nói:
- Đợi mãi..
Cảnh Thâm nhàn nhạt hỏi:
- Nó đâu rồi?
Bắc Trạch cười nhẹ, chỉ hướng bên trong rồi giọng khinh bỉ:
- Kìa.. Bên trong ấy, chắc chưa bao giờ khổ sở như này nên đếm trằn trọc, tờ mờ sáng mới ngủ
Nhâm Cảnh Thâm cơ bản không quan tâm, hắn cất công bỏ ra 1 ngày quý giá để cống hiến cho Nhâm thị mà đến đây vì muốn giải quyết cho gọn ghẽ. Bước vào bên trong, Nam Triều ngồi vật vờ khổ sở, khuôn mặt có chút bầm vì bị đánh, bộ vest hàng hiệu cũng bẩn thíu dính đất cát. Nam nhân bị trói ngồi trên ghế nhỏ, người xiêu vẹo vì đang ngủ gật.
Cảnh Thâm nhìn thế thì ra lệnh:
- Gọi nó dậy đi
Một tên mang ít nước lạnh ra rồi đổ từ trên đầu Nam Triều xuống, nước lạnh đá nên khiến anh ta giật bắn mình, tỉnh ngay
Nam Triều mơ hồ nhìn xung quanh, sau cùng thấy Nhâm Cảnh Thâm thì mới nhận ra rõ ràng sự tình, hét lên:
- Thằng chó... Mày tưởng mày là ai? Ha..mày nghĩ đã hại chết anh trai tao và muốn xử luôn tao à?1
Nhâm Cảnh Thâm không những không nóng giận mà hết sức bình tĩnh, giải đáp:
- Mày biết anh trai mày 10 năm trước đi gây sự trước với người của Nhâm gia chứ? Đám người của thằng đấy đã giết chết cánh tay đắc lực nhất - Tư Huấn
Nam Triều vẫn ngông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-gai-nho-mau-lai-day/923676/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.