Đúng vào lúc này, có thứ gì đột nhiên xuyên qua cát mà ra, cũng bắn về phía Y Y. 
Tốc độ của đồ vật kia quá nhanh. 
Cho dù là Mục Vân Tu hay là Chu Đồ, cũng chưa thấy rõ rốt cuộc là thứ gì, theo bản năng cho rằng là sinh vật sa mạc có tính công kích nào đó. 
"Y Y, mau tránh ra!" 
Nhưng mà vẫn muộn, đồ vật kia không qua nháy mắt liền đến trước mặt Y Y. 
Bọn họ cho rằng đồ vật kia sẽ công kích, lại kinh ngạc phát hiện ra, đồ vật kia dừng lại, còn dừng ở giữa không trung, khoảng cách tới Y Y vừa vặn bằng khoảng cách của chiều dài cánh tay. 
Nhìn kỹ, sẽ phát hiện cũng không phải sinh vật sa mạc gì, mà là một mặt gương tròn xinh xắn lung linh, gương tròn giống như bạc mà không phải bạc, phân tích không ra là vật liệu gì, thân gương tinh xảo cổ xưa như có ánh sáng lung linh thoảng qua, tập trung nhìn kĩ lại giống như không có cái gì cả. 
Nhưng mà, đối diện một mặt gương thần kỳ có thể lơ lửng trên không như vậy, không ai sẽ cảm thấy ánh sáng lung linh kia là ảo giác! 
Chu Đồ nhịn không được kinh hô ra tiếng. 
"Chẳng lẽ đây là cái gọi là thần tích hiện, thần khí ra?" 
Ảo ảnh là thần tích, mặt gương này không cần cái gì chống đỡ đã có thể trôi nổi giữa không trung, thần kỳ như vậy không phải thần khí thì là cái gì, trong tiểu thuyết đều viết như vậy! 
Trong hiện thực 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-gai-nha-toi-sieu-cap-ngot/2483475/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.