Edit: Sơ Thuần, Sơ Ngọc
Beta: Sơ Tuyết
**************************
Vẻ mặt Chu Đồ chết lặng, tín nhiệm gì đó 800 năm trước sớm bị cho chó ăn rồi.
Lần trước tổ tông này xác thật từng nói Mục gia chuẩn bị nhận nuôi một cô bé, còn bảo hắn đi kiểm tra cô bé kia.
Chu Đồ nghĩ chính mình còn không đến mức chưa gì đã là lão già hay quên, nếu nói hắn không có nhớ lầm, cái cô bé kia không lớn như vậy, diện mạo, chiều cao, tuổi, mặc kệ là hạng nhất nào đều không khớp!
"Mục Vân Tu, cậu nhìn tôi giống thằng ngu thế sao?" Chu Đồ chỉ vào mặt chính mình.
Mục Vân Tu lắc đầu, "Anh sao có thể nghĩ như vậy, cái này còn không rõ ràng sao, giống cái gì, căn bản chính là rất giống đi."
Chu Đồ:......
Rất muốn mắng người!
Đối mặt với người đại diện không tín nhiệm, Mục Vân Tu chọc chọc cái mũi nhỏ của tiểu gia hỏa trong lòng ngực.
"Nào, Y Y, nói cho chú này thân phận của em, cho nhị ca một chút trong sạch."
Chu Đồ nghiến răng, hắn cũng chỉ lớn hơn hai ba tuổi mà thôi, vì cái gì gia hỏa này là anh, hắn lại là chú?
Cho dù bối phận cao, hắn cũng cao hứng đến không đứng dậy nổi!
Y Y không có cự tuyệt yêu cầu của nhị ca, hóp bụng ưỡn ngực, lộ ra là một người lễ phép mà tươi cười.
"Chú ơi chào chú, cháu tên Mục Vân Y, ba tên Mục Đông Dương, mẹ tên Kiều Hân, cháu xác thật là em gái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-gai-nha-toi-sieu-cap-ngot/2483455/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.