Ngay lúc này, nét mặt của Mục Vân Tu lại thay đổi, lại thêm ánh sáng mỏng manh của đèn ngủ phụ trợ, khuôn mặt đẹp trai kia đặc biệt âm trầm. 
Y Y trừng to mắt, đáy mắt tràn đầy ba chấm 
Cái này hình như phi khoa học quá đáng nhỉ? 
Là ai lần trước sợ gần chết một lần, bây giờ còn muốn dùng lại chiêu cũ? 
Nhìn tiểu khả ái như cô rất dễ dọa à? 
"Nhị ca, anh thật sự muốn kể?" 
Mục Vân Tu:...... Có cần phải bình tĩnh vậy không? 
Chẳng lẽ là kỹ xảo của hắn bị thụt lùi rồi? 
Hắn đột nhiên nhớ tới hộp quà ma quái đặc chế lần trước, cũng không dọa được nhóc này, chuyện ma có thể dọa đến em ấy được? 
"Không sợ?" 
"Không sợ." 
Hai anh em mắt to trừng mắt nhỏ. 
"Nhị ca, hay là chúng ta đi ngủ đi, trước khi ngủ phải kể chuyện gì đấy không quan trọng mà." 
Mục nhị thiếu không cam lòng, mục đích của hắn còn chưa đạt được,làm sao có thể ngủ. 
"Cái gì không quan trọng, không kể chuyện trước khi ngủ, ngủ cũng không ngon." Mục vân tu bày ra vẻ mặt gợi đòn ‘anh không cần em thích, anh chỉ muốn anh thích là được". 
Y Yôm chăn, một bộ dáng ngoan ngoãn mặc kệ anh trai nói gì cũng gật đầu, xem người nào đó vắt hết óc là muốn nói cái gì. 
Đối mặt với người gan dạ như này, Mục Vân Tu cảm thấy chuyện ma bình thường không được, quan trọng là mấy thứ đó cũng không quá dọa người, là hắn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-gai-nha-toi-sieu-cap-ngot/2483443/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.