Edit: Sơ Thuần
Beta: Sơ Nặc, Sơ Bạch
____________________________
Cô bé quay đầu nhìn về phía đứa bé đang phát ngốc trong góc, trong mắt lộ ra một tia đắc ý.
Từ khi Y Y tới, mẹ viện trưởng không đối tốt với cô ta như trước kia nữa.
Gần đây luôn có một anh đẹp trai tới Viện phúc lợi, lúc nào cũng tới xem Y Y, anh trai kia mỗi lần tới, đều sẽ mua cho Y Y rất nhiều đồ ăn ngon, còn có quần áo đẹp.
Nhưng cô ta một chút cũng không được nhìn tới!
Mặc dù anh trai kia vừa có tiền, vừa thích Y Y, nhưng cũng chưa nói muốn nhận nuôi Y Y.
Mà cô ta, từ nay về sau chính là người có ba mẹ cùng anh trai.
Mấy đứa bé bên cạnh, bất luận lớn nhỏ, tất cả đều dùng vẻ mặt hâm mộ mà nhìn cô ta.
“Tư Vũ, cậu đi rồi có trở lại đây thăm chúng tớ không?”
Bé gái nhỏ thu hồi ánh mắt nhìn xung quanh, tươi cười ngọt ngào, “Sẽ nga, tớ nhất định sẽ trở lại thăm các cậu.”
Một đứa bé trai tuổi hơi lớn hừ hừ hai tiếng, ý đồ đem lực chú ý của mọi người tập trung vào hắn.
“Mẹ viện trưởng nói nơi nhận nuôi Tư Vũ chính là Mục thị, các em chắc là biết Mục thị đi.”
Mấy đứa bé tuổi còn nhỏ đồng thời lắc đầu.
“Anh Tiểu Khánh, anh lại nghe lén mẹ viện trưởng gọi điện thoại.”
“Không phải anh nghe lén, là đi ngang qua không cẩn thận nghe được, không được cáo trạng!” Tiểu Khánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-gai-nha-toi-sieu-cap-ngot/2483364/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.