Nữa đêm Chu Tâm Ly choàng tỉnh, cô ngồi bật dậy, nghe thấy tiếng mưa, cô đưa mắt nhìn ra cửa sổ, không biết khi cô ngất xỉu, trời đổ mưa từ bao giờ, mà hiện giờ mưa lại càng ngày càng lớn, sấm sét lâu lâu lại đánh một cái, khiến cô tâm tình cô không được tốt, bây giờ lại càng tồi tệ hơn.
"Chính em, sẽ không tha thứ cho bản thân mình!"
Câu nói này khiến lòng cô thật sự không được yên!
Tại sao đối với một người xa lạ như Tô Tử Kỳ, cô lại có một cảm giác quen thuộc như vậy?
Chỉ cần thấy sự thất vọng hay đau lòng của hắn, lòng cô cũng khó chịu như thế?
Cô thật sự là Tô Như Nguyệt sao?
Không thể nào!
Cố Thiên Tuấn sẽ không gạt cô, khi cô tỉnh lại là hắn ở bên cạnh cô, một năm này, cũng là hắn ở bên cạnh cô, hắn đối xử với cô tốt như vậy, sao có thể gạt cô?
Chu Tâm Ly lại ôm đầu hét lên!
Cố Thiên Tuấn ở phòng bên cạnh nghe thấy, vội vàng đẩy cửa bước vào, thấy cô đang ôm lấy đầu mình hét lên, tưởng cô sợ sấm sét, đi đến trèo lên giường, ôm cô dỗ dành "A Ly đừng sợ, anh ở đây!"
Đột nhiên người trong lòng khóc nấc lên, Cố Thiên Tuấn đẩy nhẹ cô ra, lo lắng hỏi "Sao thế, sợ đến như vậy sao?" Hắn đưa tay lau nước mắt cho cô "Anh ở đây mà!"
Chu Tâm Ly nhìn hắn, nấc nghẹn hai cái, rồi nghiêm túc hỏi "Thiên Tuấn, anh nói cho em biết đi, em có phải em gái Tô Tử Kỳ không?"
Bàn tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-gai-la-phan-dien/1704842/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.