🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tô Như Nguyệt và Tô Tử Kỳ vừa vào nhà, thì một phụ nữ hơn năm mươi liền đi đến nhìn Tô Như Nguyệt hốt hoảng "Tiểu thư, đầu cô bị làm sao vậy?"



Tô Như Nguyệt nhìn bà quản gia kiêm chức vú nuôi của cô và Tô Tử Kỳ mỉm cười "Dì Hà không cần sợ, chỉ là đụng trúng đầu thôi!"



Tuy Tô Như Nguyệt trong truyện rất hay nổi giận với mọi người, nhưng rất yêu quý người quản gia này, vì bà ấy là người chăm sóc hai anh em cô, cũng rất thương cô.



Dì Hà kéo Tô Như Nguyệt lại sofa, lấy hộp cứu thương ra, nhẹ nhàng thay lại miếng băng khác cho cô, cô nhìn Dì Hà, khóe mắt đỏ hoe, đã từ rất lâu rồi, cô chưa được ai quan tâm như vậy.



Dì Hà cẩn thẩn băng lại cho Tô Như Nguyệt, giọng như một người mẹ dành cho con gái "Tiểu thư, nếu đau hãy nói nhé!"



Tô Như Nguyệt đột nhiên ôm chầm lấy bà, nhẹ giọng "Cứ gọi con là Như Nguyệt được rồi, không cần khách sáo như vậy đâu!"



Dì Hà hoảng sợ nhẹ đẩy Tô Như Nguyệt ra, thấy mắt cô đỏ hoe, vội nói "Tiểu thư, cô bị làm sao vậy?"



Tô Như Nguyệt lắc đầu "Chỉ là con nhớ mẹ thôi, dì có thể gọi tên con, không cần khách sao vậy đâu, thật đó!"



Tô Tử Kỳ nghe thế, trầm mặc hồi lâu, đột nhiên lên tiếng "Nếu Nguyệt Nguyệt đã nói vậy, dì cứ làm đi" Rồi bỏ lên lầu.



Hắn cảm thấy từ khi cô tỉnh lại, có nhiều lúc hắn thật sự rất khó hiểu, từ khi nào cô lại trở nên thân thiết như vậy?



Chẳng

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-gai-la-phan-dien/166467/chuong-6.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Em Gái Là Phản Diện
Chương 6
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.