Tô Như Nguyệt tan học thì liền đi về nhà, vừa vào nhà đã thấy những chai rượu bị vứt đầy nhà, cô nhíu chặt mày đi lại sofa, thì thấy ba dượng đang cầm một chai rượu để uống, cô nhẹ giọng "Ba, đừng uống nữa!"
Người đàn ông ngước đôi mắt đục ngầu lên nhìn cô "Tao không phải ba mày, mau cút đi!"
Tô Như Nguyệt e dè nói "Uống rượu nhiều quá không tốt cho sức khỏe đâu!"
Ba dượng cô tức giận, cầm đồ gạt tàn thuốc ném về phía cô, lớn tiếng "Mau cút đi, đồ con hoang!"
Tô Như Nguyệt né qua một bên, gạt tàn thuốc bay trượt qua mặt cô, cô đau lòng nhìn ba dượng, giọng có chút lớn "Tuy con không phải con ruột ba, nhưng con không phải con hoang!"
Ba dượng cô tức giận đứng dậy "Mày lại dám lớn tiếng với tao sao? Không có tao, thì mày đã chết đói từ lâu rồi, hôm nay xem tao dạy dỗ mày thế nào"
Nói rồi ông vớ tay lấy cây chổi lông gà trên sofa, đánh tới Tô Như Nguyệt, Tô Như Nguyệt hoảng sợ lấy tay đỡ, chổi lông gà thẳng tấp quất vào tay cô, khiến cô đau kêu lên một tiếng.
Ba dượng cô tức giận liên tiếp dùng chổi lông gà đánh cô, hét lên "Đỡ này, để xem mày chịu được bao lâu?"
Tô Như Nguyệt kêu lên "Ba! Đừng làm vậy" rồi vẫn lấy tay đỡ những roi do ba dượng cô quất xuống.
Tô Như Nguyệt bị đau đến khóc thành tiếng, cuối cùng chịu hết nổi, bắt lấy chổi lông gà, rồi xô ba dượng cô ngã xuống sofa, chạy một mạch ra ngoài.
Nhìn những vết thương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-gai-la-phan-dien/166463/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.