( H )
Edit: TrangQA830810
Hân Ngữ hoàn toàn bất ngờ, chưa tiêu hoá kịp nụ hôn mập mờ của Phương Nhất Nặc, đã nghe thấy tiếng cậu nói tiếp
" Chị, công ty mẹ ở Mỹ vốn rất nhiều việc cần giải quyết, nhưng chị có biết tại sao ba mẹ lại trở về không "
Phương Hân Ngữ mờ mịt lắc đầu.
Phương Nhất Nặc nói " Bởi vì tập đoàn tài chính Phương thị lâm vào nguy cơ phá sản, ba mẹ đã nghĩ ra một biện pháp liên hôn, mà trong nhà họ Phương người có thể kết hôn chỉ có anh Phương Tử Ngôn "
Phương Hân Ngữ trợn to hai mắt, khẽ run hỏi " Ý của em là, ba mẹ muốn anh hai kết hôn với một cô gái xa lạ "
Phương Nhất Nặc cắn đầu bút nói " Đúng, anh hai đã hai mươi hai tuổi, cũng đến lúc phải kết hôn "
Phương Hân Ngữ cúi đầu xem đề mục trong sách, nhưng một chữ cũng không nhìn ra, vào lúc này cửa bị đẩy ra, âm thanh lạnh lùng của Phương Tử Ngôn vang lên phía sau
" Sao lại chạy tới đây "
Lời này đương nhiên là nói với Phương Nhất Nặc, Phương Nhất Nặc cười híp mắt trả lời " Anh hai, em có đề bài làm không ra, nên tìm chị giúp đỡ "
Phương Tử Ngôn trầm giọng nói " Em ấy không dạy nổi cậu "
" Chị rất là lợi hại nha "
" Vậy cậu đi ra được rồi "
Phương Tử Ngôn nhấc bổng Phương Nhất Nặc lên, đem cậu ném ra ngoài rồi đóng cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-gai-diu-dang-va-anh-trai-ma-quy/2346684/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.