Edit: TrangQA830810
Hân Ngữ liếc mắt nhìn đồng hồ báo thức trên tủ đầu giường, giật mình tỉnh giấc, cũng đánh thức người con trai đang ngủ bên cạnh. Chỗ giao hợp của hai người theo đó rời đi, dịch trắng từ khe huyệt ồ ồ chảy ra.
Phương Tử Ngôn trong cơn buồn ngủ dần tỉnh táo, nghiêng người hôn môi em gái một cái nói " Chào buổi sáng, nữ vương của anh "
Phương Hân Ngữ nhớ tới tình huống đêm hôm qua, một cỗ nóng rực vọt lên tới ót, mặt đỏ giống như quả táo. Cô nhất định là bị điên rồi, tự nhiên ra vẻ nữ vương còn đòi cường bạoanh trai, quá...quá mất mặt rồi ...
Phương Hân Ngữ lòng như có lửa đốt, cúi người nhặt chiếc váy dưới giường, bị anh trai giơ tay kéo lại. Phương Tử Ngôn không nhanh không chậm lên tiếng
" Có gì mà gấp gáp, tắm xong rồi hãy mặc "
" Không được, đi học muộn sẽ bị thầy giáo phạt đứng. Sáng hôm nay đồng hồ báo thức thế nào lại không có kêu " .Mọi khi đều là anh trai gọi cô dậy, vì sao hôm nay anh hai cũng ngủ quên.
Phương Tử Ngôn nói tiếp " Là anh tắt đi "
Phương Hân Ngữ mở to hai mắt khó tin nói " Vì sao lại tắt, em hôm nay còn phải đến trường "
Phương Tử Ngôn đem em gái ôm vào trong lòng " Thấy em hôm qua mệt quá, cần được nghỉ ngơi. Yên tâm, anh xin phép cho em, hôm nay cứ ngoan ngoãn ở nhà "
Phương Hân Ngữ nở nụ cười thật tươi, trong lòng cảm thán không thôi, có anh trai là tốt nhất. Phương Hân Ngữ đi tắm rồi ăn xong bữa sáng anh trai làm sẵn, thấy Phương Tử Ngôn quần áo chỉnh tề chuẩn bị ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-gai-diu-dang-va-anh-trai-ma-quy/2346644/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.