Edit: TrangQA830810
Phương Hân Ngữ chần chờ cầm điện thoại lên, bấm một dãy số, âm thanh chờ thật lâu mới có người nghe máy.
Điện thoại bên kia truyền đến giọng nói " Ai vậy? "
Phương Hân Ngữ hạ giọng " Là mình, Thiến Lệ, tối hôm nay mình đến nhà cậu ngủ được hay không? "
Thiến Lệ sảng khoái trả lời " Hân Ngữ, là cậu à, muốn tới thì tới đi, lúc nào cũng hoan nghênh "
Phương Hân Ngữ đáp lại, sau đó cúp điện thoại, thật nhanh thu thập mấy bộ quần áo, bỏ vào trong túi xách hướng cửa chạy đi.
Nhà Thiến Lệ cách nhà cô không xa, đi nửa giờ liền đến một khu nhà cao cấp, nhấn nút trên cửa, liền vọng ra một giọng nam thanh thuý
" Xin chào, tìm ai đấy? "
" Tôi là bạn học của Thiến Lệ ..."
" A, mời vào "
Bộp một cái, cửa tự động mở ra, Phương Hân Ngữ nhấc túi xách đi vào, nhưng cô thế nào cũng không nhìn thấy, tại một khúc quanh bên ngoài, một bóng dáng thon dài, lẳng lặng quan sát mọi cử động của cô, đứng một lúc lâu mới rời khỏi.
" Hân Ngữ bé nhỏ! " Thiến Lệ ôm chằm Hân Ngữ, đầu gục trên người cô cọ qua cọ lại, vừa muốn đưa tay nhéo khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, ngạc nhiên hỏi. " Mắt cậu sao lại đỏ, có đúng hay không vừa khóc? "
Phương Hân Ngữ lấy tay xoa đôi mắt, không có lên tiếng, Thiến Lệ như chợt thông suốt " Là cùng anh trai cãi nhau đi, nếu không làm gì chạy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-gai-diu-dang-va-anh-trai-ma-quy/2346633/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.