Bữa tối nhanh chóng được dọn lên đầy bàn, Đông Phương Long Thần ngồi phía đối diện với Ngọc Băng, chăm chú nhìn dáng vẻ ngoan ngoãn dùng bữa của cô, ánh mắt anh hiện lên sự hài lòng. Ngọc Băng cũng cảm nhận được ánh mắt của anh đang nhìn chằm chằm vào mình khiến cô có chút không thoải mái. Cô táo bạo, không hề e dè ngẩng đầu lên nhìn lại anh thì bắt gặp Đông Phương Long Thần không hề để tâm đến bữa tối mà cứ nhìn cô không rời mắt. Đôi ngươi đen láy tỏa ra khí thế băng lãnh nhưng không thể làm cho Ngọc Băng run sợ mà ngược lại cô không kiêng dè mà cất giọng ngọt ngào nhắc nhở anh.
- Thần, anh hãy mau ăn tối đi ạ!
Đông Phương Long Thần lúc này mới bắt đầu đụng đũa, gắp một miếng thịt bò được anh cắt sẵn trong đĩa của mình đưa tới miệng Ngọc Băng
- Bé con! Ăn thử xem!
Miếng thịt đưa tới miệng, cô không hề e dè mà há miệng cắn miếng thịt bò ấy rồi nở một nụ cười ngây ngô cùng giọng nói ngọt ngào cất lên không khỏi khiến người nhìn thấy người nghe phải đốn tim:
- Cảm ơn anh! Ngon lắm ạ!
Khung cảnh đầy ắp tình cảm này được mọi người hầu có mặt ở đó chứng kiến. Họ giống vừa gặp phải cảnh tượng gì kinh khủng lắm, một nữ hầu liền không nhịn được mà thì thào với Trần Ni Ni.
- Này Ni Ni, Đông Phương thiếu gia hôm nay không phải bị sao đấy chứ? Trời ạ, con người lạnh lùng không quan tâm chuyện đời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-gai-cung-cua-ngu-dai-tai-phiet/2575330/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.