Sáng hôm sau, Ngọc Băng tỉnh dậy, nhanh chóng vệ sinh cá nhân xong cô đến phòng thay đồ chọn cho mình một chiếc váy màu xanh dương cách điệu. Chiếc váy làm tôn lên thân hình cân đối, nóng bỏng cùng làn da trắng hồng mịn màng như da em bé của cô. Cô chọn cho mình một túi xách mang thương hiệu CHANEL rồi xuống lầu dùng bữa sáng.
Khoảng 8h sáng Ngọc Băng được tài xế riêng chở đến quán cafe Tiên Cảnh gần trường đại học của hai cô bạn thân. Ngọc Băng vừa bước vào quán thì một giọng nói nam khàn khàn gọi tên cô:
- Ngọc Băng! Cháu về nước khi nào vậy?
- Cháu chào bác Lâm! Cháu về nước được mấy hôm rồi ạ! Bác và gia đình dạo này khỏe chứ ạ?_ Ngọc Băng mỉm cười chào hỏi người đàn ông trung niên trước mặt.
Bác Lâm chính là chủ quán cafe Tiên Cảnh này và cô cũng là khách quen của quán khi vừa khai trương hồi 3 năm trước. Cũng nhờ có sự góp ý và giúp đỡ của cô chú tạo ra các loại bánh khác nhau cùng với các loại nước uống độc đáo và các loại bánh khác nhau.... mà giờ đây tiệm cafe cũng thu hút được đông đảo khách hàng đặc biệt là học sinh, sinh viên vào những giờ nghỉ trưa hay là cuối tuần. Cũng nhờ vào sự giúp đỡ cùng với tính tình lương thiện, hòa đồng của cô mà bác Lâm rất quý mến và còn xem cô như là con cháu trong nhà của bác ấy. Và còn đặc biệt bác còn dành cho cô một bàn riêng ngay cạnh cửa kính để cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-gai-cung-cua-ngu-dai-tai-phiet/2575253/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.