Lý Lệnh Uyển đến nơi ở của Lý Duy Nguyên, thì hắn đang ngồi bên cạnh cửa sổ đọc sách.
Nàng không cho phép Cẩn Ngôn thông báo với hắn là nàng đã đến, sau đó nàng bước vào phòng, nhẹ nhàng sờ lên vết thương trên mặt hắn.
Quả thực Lý Tu Bách ra tay rất nặng, dù đã qua một khoảng thời gian dài nhưng trên má của hắn vẫn còn năm dấu tay ửng đỏ.
Nàng cắn răng, căm hận nói: " Ông ta muốn tát chết muội sao?" Dứt lời nàng liền đưa tay vuốt nhẹ lên gương mặt hắn, quan tâm hỏi: " Ca ca, huynh có đau lắm không?"
Tay nàng hơi lạnh, lại còn có hương thơm nhàn nhạt. Lý Duy Nguyên nhìn thấy nàng đặt tay lên má mình, hắn lập tức buông quyển sách trong tay xuống, cầm lấy bàn tay nàng, mỉm cười nói: " Ta đã chườm đá lạnh không còn đau nữa."
Nghe hắn nói như vậy, nàng liền khẽ thở dài, theo sau nàng ngồi xuống cái ghế bên cạnh.
" Tổ mẫu đã nói gì với muội?" Lý Duy Nguyên thoáng nhìn nàng một cái, " Có phải bà ta bảo muội sau này không được chống đối với Tam thúc phải không? Còn hỏi muội về việc của Đại Giác Pháp Sư có đúng không?"
Vốn dĩ nàng biết rõ hắn là một người rất nhạy cảm, cho nên nàng cũng không định giấu giếm chuyện gì, nàng có chút mệt mỏi đáp: " Đúng vậy."
Vừa rồi nàng không muốn Chu Thị lo lắng, vì vậy nàng luôn cố cười vui vẻ như không có gì. Nhưng bây giờ ở trước mặt Lý Duy Nguyên, nàng không muốn ngụy trang nữa.
Bởi vì nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-gai-cua-gian-than/1835942/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.