Lần đầu tiên tôi gặp Úc Du Du là cách đây bảy năm.
Đó là lúc Úc Khánh mời tôi và Hứa Yến Xuyên đến nhà chơi.
Khi ấy chúng tôi đang học năm nhất đại học.
Còn Úc Du Du mới học lớp chín, chỉ mới mười lăm tuổi.
Ấn tượng đầu tiên của tôi về cô ta là đôi mắt rất tròn, ngoại hình không nổi bật mà thuộc loại nhỏ nhắn, dễ thương.
Cô ta hơi thấp và phát triển chậm, trông giống như một học sinh tiếu học.
Vì vậy, khi lần đầu gặp gỡ, mọi người đều coi cô ta như mt đứa trẻ.
Do đó, khi lần đầu tiên gặp Hứa Yến Xuyên, cô ta đã trốn sau lưng anh trai mình, nghiêng đầu, với giọng điệu ngây thơ vô tội hỏi.
"Anh, người anh này là bạn của anh à?"
"Anh ấy có bạn gái không?"
"Sau này em có thể làm bạn gái anh ấy không?"
Mọi người ở đó đều coi đó là một trò đùa.
Và cũng cười đùa với cô ta.
"Ôi, em gái Du Du ơi! Cái này thì em đừng mó.
"Đợi em lớn lên, chắc chắn anh Yến Xuyên của em đã vội vàng cưới chị Chu Chu rồi!"
Chu Chu, Châu Tịnh Ninh, người đang được nói tới là tôi.
Lúc đó tôi và Hứa Yến Xuyên mới hẹn hò không lâu, đang ở giai đoạn ngại ngùng, nên mọi người thường thích trêu chọc chúng tôi.
Khi chuyện bị chuyển hướng như vậy, lúc đó tôi cũng không suy nghĩ nhiều về câu nói của Úc Du Du.
Thêm vào đó, Úc Khanh cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-gai-cua-ban/3589250/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.