Edit & beta: Lạc Thần
Sáng hôm sau, hai người nằm ở trên giường nghiêng người nhìn nhau một lát, mới chịu rời giường, tuy rằng không làm chuyện gì, chỉ ôm nhau mà thôi, nhưng có thể thân mật ở cùng một chỗ, cũng là một chuyện hưởng thụ làm cho người ta rất thỏa mãn.
Ăn sáng xong, Doãn Trạm đưa Doãn Mạt đến sân bay.
Anh vuốt mặt của cô, nói: “Sau khi về nhà nhớ gửi tin nhắn cho anh, biết không?”
“Đã biết.” Cô gật đầu, nghiêm túc nói: “Anh nhớ mỗi ngày phải đi ngủ sớm một chút, nhớ ăn cơm thật ngon, không được quá mệt mỏi, cũng đừng đi chơi ở những chỗ bừa bãi, lung tung, sau đó nhanh chóng trở về với em.”
Doãn Trạm nghe, ý cười trong mắt càng ngày càng đậm: “Cái gì gọi là những chỗ bừa bãi, lung tung?”
“Ví dụ như quán bar quán ăn đêm....”
“Anh không thường đi những chỗ đó.”
Doãn Mạt hừ một tiếng, rõ ràng không tin, chẳng lẽ lần đó đi cùng Dương Di không phải ở quán bar hay sao?
“Ngoại trừ một vài bạn bè tốt bảo anh đi, bình thường anh sẽ không đi, yên tâm đi.” Doãn Trạm sờ sờ đầu cô.
Doãn Mạt cũng không phải là người thích so đo, nghe anh nói như vậy cũng tin, nhân phẩm của anh, cô vẫn là dám cam đoan, bằng không, làm sao cô lại coi trọng anh chứ?
Rất nhanh, Doãn Mạt lên máy bay rời đi, nhớ lại ba ngày nay, thật là có chút giống như một giấc mơ, rõ ràng mấy ngày hôm trước cô còn chuẩn bị muốn đánh một trận đánh lâu dài, kết quả vừa tới thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-gai-anh-yeu-em/1283290/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.