“Này, mình vừa nghe có người nói với viện trưởng muốn nhận nuôi một đứa bé đó.”
“Thật vậy? Không biết lần này người nào may mắn đến như vậy được nhận nuôi.”
“Nếu như mình có thể được nhận nuôi thì tốt rồi, có thể được một cuộc sống tốt, có ăn có mặc, còn có một chỗ ở tốt.”
Trong một khu nhà không tính là lớn ở cô nhi viện, có mấy đứa trẻ ngồi một chỗ cùng nhau trò chuyện. Ở cô nhi viện hầu hết các đứa trẻ đều muốn mình được nhận nuôi, bọn họ thiếu hụt tình thân, khát vọng có một gia đình hạnh phúc, vì thế nghe nói có người muốn nhận nuôi ai cũng khát vọng người đó chính là mình.
Một đứa bé trai ngồi một góc trong phòng, nghe những đứa bé khác nói chuyện. Đứa bé trai này rất tuấn tú, có đôi mắt đen thâm thúy, nhìn anh khác hẳn với những đứa bạn cùng tuổi. Anh tên là A Trạm, còn về phần anh họ gì thì đã quên rồi. Từ nhỏ anh đã bị đưa vào cô nhi viện, viện trưởng nói ba mẹ anh đều đã qua đời, anh thấy viện trưởng nhìn mình bằng ánh mắt thương hại, anh không muốn người ta nhìn mình bằng ánh mắt này. Anh không thích ở đây, mỗi lần đến giờ ăn cơm, đều có người cướp đồ ăn của anh, anh nói với viện trưởng, những người đó rất hay trêu cợt anh, khi dễ anh. Nhưng viện trưởng cũng chỉ mắt nhắm mắt mở. Vì thế từ đó anh bắt đầu trầm lặng, bắt đầu ghét nói chuyện. Anh ghét ở đây, anh phải rời khỏi. Vì thế lần này nhất định anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-gai-anh-yeu-em/1283262/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.