Tuy Khang nói nấu cho An ăn, nhưng cô thật rất khó tin tay nghề của ông anh Vũ Khang này, nên cô đã chủ động rủ anh đi ra ngoài ăn cho chắc. Thời gian cũng nhẹ nhàng trôi qua, Vũ Khang chế tạo thuốc, khống chế hắc đạo với tên Thiên Vũ. An vẫn đi học, do thai kì hành nên cô cũng không đóng phim Em gái! Anh yêu em. An bỏ vai, Vũ Khang đã phải đền cho đoàn phim số tiền khá lớn, để An an tâm dưỡng thai. Khi bụng cô đã lớn, họ về thu xếp đồ đạc, mua vé xe khách 5 sao đi Đà Lạt. Thai cũng 8 tháng nên An không đi máy bay được. 
Xe lên đến Đà Lạt tầm 6 giờ sáng, trời còn khá mờ sương. Ông Thanh và bà Hiền thức dậy khá sớm, ông đang ngồi uống trà nóng trong phòng khách, còn bà Hiền ngồi đan áo. 
- Ba, mẹ! Con về rồi. 
Bà Hiền nghe tiếng gọi, vội đứng lên, chạy ra sân mở cửa rào. Đang vui mừng tính ôm con gái, thấy người thanh niên phía sau đang kéo va ly về phía chỗ cửa rào, bà chợt khựng lại, quan sát không biết Khang hay Vũ để cư xử cho đúng. An nhìn thái độ của mẹ, hiểu ngay, phì cười, nắm tay mẹ kéo vô nhà, mặc cho tên kia tự đi vô sau, nhà của anh mà, khách sáo gì chứ. Ông Thanh nhìn con gái, mỉm cười trìu mến: 
- Chu choa! Cháu của ông cũng lớn lắm rồi nè, ông cháu mình sắp gặp mặt nhau rồi nè. Hahaha! 
- Ba! Cháu nghịch lắm, đấm đá con đau méo mặt luôn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-gai-anh-yeu-em-nga-tran/3078039/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.