Sáng hôm sau, An đi học, tâm trạng khá nặng nề, cô không biết đối xử sao với Khánh Đình, nói thẳng hay cứ giả vờ không biết. Như thường ngày, Khang chở em tới trường, chờ em vô trong mới chạy xe đi. Khánh Đình biết hôm nay ba sẽ hành động nên cũng tránh gặp An. An vô trường, không thấy Khánh Đình đón mình như mọi khi, vừa buồn, vừa mừng, ít ra cũng không phải khó xử. Chợt điện thoại có tin nhắn: 
- Bà An! Tui bị bể bánh xe ở số A, đường X, mà quên mang theo tiền, bà ra cho tui mượn được không? 
An nhìn tin nhắn thở dài, cất điện thoại vô giỏ, đi bộ ra cổng trường, tới địa chỉ trong tin nhắn. Đứng phía xa quan sát, thấy con mồi đang tới chỗ bẫy, miệng của người con gái nhếch lên vẻ đanh ác. Sau lưng ả, hai chiếc xe máy trờ tới, một chiếc vô tình va vào ả, khiến ả bực mình quay lại cự cãi. Hai người trên chiếc còn lại, một người tay cầm ống tiêm, mặt đằng đằng sát khí đi tới ngang sau lưng của Khánh Đình, nhanh chóng đâm vào vai cô, bơm toàn bộ chất lỏng màu đỏ vào Khánh Đình. Cô theo phản xạ quay lại tính rút kim, thì tên còn lại tiếp tục tiêm thêm một phát ngay cổ. Cô chỉ kịp hét lên đau đớn, trừng mắt tức giận nhìn hai tên biến thái vừa chích mình, giữa ban ngày. 5 giây sau, đầu cô choáng váng, mắt tối xầm và ngã lăn trên lề đường. Bốn tên áo đen nhìn nhau, nhếch mép cười lên xe phóng đi. Đang chạy trên con đường 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-gai-anh-yeu-em-nga-tran/3078028/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.