Hôm đó, Khang về sớm hơn thường ngày, trên tay là 2 hộp phở nóng hổi. Căn nhà vắng vẻ, Khang vội vào phòng của An, cô đang ngủ gục bên đống đề cương ôn thi đại học. Khang thở phào, cầm cuốn tập lên xem, là môn Anh Văn. Anh lắc đầu cười, lay An dậy ăn phở. Khang ra hâm lại đồ ăn, mùi phở bay khắp căn nhà, bụng của An réo inh ỏi, làm cô thức giấc. 
- A! Anh hai về! Thơm quá! 
- Rửa mặt đi rồi ra ăn. 
- Dạ! Hihi 
Họ ăn xong cũng gần 6g chiều. An nhìn đồng hồ thắc mắc 
- Anh hai! Hôm nay anh về sớm hả? 
- Ừ, không có việc nên về sớm. 
- À, em đi học bài, anh hai đi đâu gọi em khóa cửa nha. 
Một lúc sau, thấy phòng khách không động tĩnh, cứ tưởng Khang đã đi ra ngoài. An tính đi ra khóa cửa, thì thấy Khang đang ngồi ghi chép tài liệu gì đó, chắc anh làm việc. An lại dựa tường "ngắm trai", gương mặt nhìn nghiêng của Khang nhìn có nét cương ngạnh, đôi mắt thỉnh thoảng chớp lên xuống làm An cứ mơ màng. Không ngờ, đàn ông khi làm việc lại thu hút lạ thường. 
- Ngắm đủ chưa? Em có bài nào không hiểu? 
- À, em chỉ tính ra khóa cửa trong thôi, chứ không có hỏi bài á. 
- Ừ. Mang bài ra đây anh xem. 
An mang đề anh văn ra đưa Khang xem, cười hì hì. 
- Anh hai, thì hiện tại tiếp diễn khác quá khứ hoàn thành tiếp diễn sao á. Sao đã hoàn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-gai-anh-yeu-em-nga-tran/3077984/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.