Trì Uyên cũng không biết nên cười khổ hay cảm thấy bất lực.
“Lấy đâu ra?” Trì Uyên cầm lấy bao cao su, thuận tay đặt lên bàn, ánh mắt vẫn không rời khỏi Hàng Tuyên.
Hàng Tuyên bị nhìn chằm chằm mà rợn người, như có ai sờ gáy, thành công hay thất bại bất cứ giá nào cũng phải cố gắng đấu tranh.
“Còn, còn có thể lấy đâu ra a… Buổi sáng mua lúc đi siêu thị…” Nói lắp, sau đó lại liếc mắt tới bao cao su đang để trên bàn, vâng dạ nói, “Hôm nay em không bị sưng, cũng… Cũng có trang bị, anh không thể từ chối em nữa phải không?”
Trì Uyên chịu thua, bật cười, xém nữa đã bị sự đáng yêu của Nhị Tuyên làm ngu người.
“Có thể bỏ trong túi quần tôi.” Ngón tay Trì Uyên xoa môi dưới của cậu, “Đợi tới khi em đi dạy học, tôi sẽ mua một hộp bỏ trong túi.”
Hàng Tuyên hạnh phúc sắp hừ hừ ra miệng, đôi mắt nhiều thêm một tầng hơi nước.
Tay chân cậu đều quấn lấy Trì Uyên, lại hơi hơi giữ chặt cằm, thè ra đầu lưỡi nho nhỏ, thật cẩn thận lại mạnh dạn liếm trên đầu ngón tay anh.
Đáng tiếc…
Trì Uyên không dao động.
Hàng Tuyên cảm thấy xấu hổ đỏ bừng mặt, này cũng quá đả kích người!
Làm như trút giận, há miệng cắn ngón tay anh, vừa nhìn lên, lập tức bị ánh mắt đáng sợ của Trì Uyên dọa “Ô” một tiếng, vội vàng yếu ớt nhả ra.
Hèn không chịu được.
Vừa hèn vừa khiêu khích, là vẻ mặt bây giờ của Hàng Tuyên.
Trì Uyên gắt gao nhìn chằm chằm cậu, lúc mở miệng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-em-la-cua-anh/1348098/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.