*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đúng giờ Thư Ưu có mặt ở sân bay, trong đầu còn suy nghĩ coi lúc đi ông chủ mặc quần áo như thế nào, để dễ nhận diện.
Lo quá.
Một thân xanh lục quê mùa chói mắt, nhìn khắp ở đây không lòi ra được người thứ hai mặc như vậy.
Thư Ưu cười toe toét vẫy tay với ông chủ mình, nhưng khi nhìn kĩ thì tay cũng cứng lại.
Ngoài ông chủ ra, quả thật có người thứ hai.
Hàng Tuyên theo sát phía sau Trì Uyên, ôm trong lòng khăn quàng cổ Cashmere dính đầy bùn đất, đôi mắt phát sáng nhìn ngắm xung quanh.
Trì Uyên xem nhẹ khuôn mặt biến sắc của Thư Ưu, nói, “Đi lấy xe trước đi.”
Chiếc xe vững vàng chạy về hướng Sơn Hải Quan.
Trì Uyên ngồi phía sau chăm sóc cho Hàng Tuyên, thả lỏng người, thở dài một tiếng, hỏi Thư Ưu, “Công ty thế nào?”
Khi có người khác, Thư Ưu vẫn chừa mặt mũi cho Trì Uyên, “Quy quy củ củ, phát triển không ngừng.”
Trì Uyên cười nhẹ “Da cậu*”, lại nói, “Có socola không?”
*Chả hiểu câu này muốn nói cái gì luôn
Thư Ưu kinh ngạc, “Sao anh biết tôi có socola?”
“Trên khóe miệng còn dính rõ vậy.” Trì Uyên nghiêng người, đưa tay, “Có thì cho tôi một miếng, đói quá.”
Mặt Thư Ưu có chút đỏ, hắn yên lặng lấy trong túi ra một thanh socola nhập khẩu từ Anh đưa cho Trì Uyên.
Lúc hắn đợi ông chủ, trùng hợp máy bay của Viên Khởi cũng đáp, chạy tới chơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-em-la-cua-anh/1348063/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.