*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Biên tập: Min
Bên ngoài quán bar, đêm đã về khuya, ngõ nhỏ không một bóng người. Ánh đèn cứ thế mạ lên người anh, như một lớp hào quang mỏng.
Khí chất xuất chúng và sạch sẽ, nhưng không hiểu sao, Tư Dao cứ thấy căng thẳng nuốt nước miếng.
“Cậu ta…” Phản ứng của cô nom thì thong thả, song vì say quá mà ậm ờ, “Cậu ta… nào cơ?”
“Người vừa nãy.”
Cô thấy Giản Ngôn Từ đang từ từ đến gần, còn cách một hai bước chân thì chợt dừng lại, khẽ cong thắt lưng: “Em thích cậu ta?”
Khựng lại, Tư Dao chợt thanh tỉnh hẳn.
“Em, em không…. em không có nhé. Em không hề, không hề thích cậu ta chút nào!” Cô nhớ đến dáng vẻ đêm nay của Hoàng Vũ, không hiểu sao có chút khó chịu và bực mình, “Tại sao, sao em lại phải thích cậu ta?”
Lặng lẽ nhìn nhau một chập.
Giản Ngôn Từ nheo mắt nhìn cô: “… Chơi tuyệt lắm.”
Cả người Tư Dao đờ ra đôi giây.
“Một mét tám, da đen.” Cô thấy dáng vẻ Giản Ngôn Từ rất hờ hững, kiên nhẫn dò hỏi, “Không phải thích kiểu người như thế à?”
“….”
Mấy lời này, nghe—-quen tai thế.
Tư Dao mất hồn lâu lắm mới sực nhớ ra một đoạn ký ức từ trong trí nhớ, trước đó vì để từ chối lời tỏ tình của một cậu em mà đã lấy lý do này đây.
Lúng ta lúng túng một hồi, cô bỗng dời mắt đi: “… Sao anh lại còn… nghe lén bọn em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-em-em-ghet-anh/903994/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.