-Dương Nghi, con vẫn quyết định đi sang bên kia làm sao ?
Tiếng nói của người phụ nữ vang lên, cô gái đang soạn đồ vào vali bỗng chốc dừng lại bởi lời đó, cô nhìn bà trả lời:
- Dạ đúng vậy ạ, con sẽ sang thành phố bên cạnh làm việc. Con biết, mẹ rất lo lắng cho con nhưng mà con muốn gia đình mình đã vất vả hơn cho nên con mới đưa ra quyết định này. Ở bên đó, kinh tế phát triển hơn mà cơ hội việc làm cũng cao cho nên con mới sang đó làm việc.Mẹ cứ yên tâm đi ạ, con sẽ thường xuyên gọi về cho mẹ mà.
Tố Liên thở dài, bà biết từ khi chồng mất,một mình bà phải chật vật nuôi hai đứa nhỏ lớn lên, được cái hai đứa con của bà rất ngoan và nghe lời, luôn phụ giúp bà công việc. Nhà bà buôn bán hoa nên có đơn là bà phải giao ngay. Bây giờ cô đã lớn, nếu muốn thì cửa hàng hoa này sẽ giao lại cho cô tuy thu nhập không quá cao nhưng vẫn ổn định được cuộc sống. Thế nhưng cô vẫn quyết định sang thành phố khác làm việc khiến bà vô cùng bất ngờ, nếu con gái bà muốn vậy thì bà cũng không thể làm khác được.
- Được rồi, nếu con đã muốn vậy thì mẹ không còn gì để nói, hãy nhớ con phải gọi điện thường xuyên về đó nghe chưa ?
Thấy mẹ cô cuối cùng vẫn đồng ý,Dương Nghi vui vẻ đáp lại:
- Dạ con biết rồi ạ, con sẽ gọi về thường xuyên mà.
- Được rồi con xuống ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-em-dan-yeu-anh-mat-roi/2708362/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.