Mấy ngày sau đó mọi thứ diễn ra vẫn bình thường.Dạo này cô cũng không hay gặp Viễn Phàm,nghe nói hình như anh đang bận công tác ở Thụy Sĩ.Cô tuy có chút thắc mắc trong lòng nhưng không dám gặp anh để hỏi vì một phần cô cũng ngại tiếp xúc với anh. Giờ nghỉ trưa hôm nay,cô đang chuẩn bị xuống căn-ti thì bỗng *tinh* điện thoại cô rung lên,là một tin nhắn lạ. Vì tò mò cô đã bấm vào xem tin nhắn. Đột nhiên sắc mặt của cô bỗng trở lên vô cùng khó coi và mang chút sợ hãi.Không nói không rằng,cô đã chạy rất nhanh ra ngoài hành lang công ty để đợi ai đó. Người đàn ông mặc vest đen lịch lãm khi nhìn thấy bóng dáng của cô thì lên tiếng gọi :
- Cô là Dương Nghi đúng không, cô xem tin nhắn rồi chứ?
Sắc mặt của cô hiện tại rất run sợ và lo lắng.
- Các người đang giam giữ anh ấy ở đâu?
Hắn ta không nói không rằng lại chỗ phía sau xe mở cửa.
- Mời cô lên xe,cô đến nơi thì sẽ biết ngay thôi.Tôi khuyên cô ngoan ngoãn làm theo nếu không tính mạng của hắn ta e rằng sẽ không giữ được đâu!
Cô làm theo lời hắn ta vào trong xe.Thấy cô đã lên,hắn đóng cửa xe lại rồi ngồi phía tay lái,chiếc xe bắt đầu di chuyển.
Ngồi trong xe, mặt cô càng trở lên sợ hãi đến tột độ,hai tay bấu chặt vào nhau mặt khẽ gục xuống.Cô có thể cảm nhận rõ tim mình đang đập rất nhanh lòng cô thấp thỏm lo âu mà thầm cầu nguyện cho đối phương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-em-dan-yeu-anh-mat-roi/2708348/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.