Cuộc gọi kết thúc, trong lòng Diệp Ninh Ninh cảm thấy lo lắng. Hít một hơi thật sâu rồi dừng lại chỗ phòng vip 304. Cô ta gõ cửa, không mấy chốc cánh cửa đã mở. Trước mặt cô là hình ảnh một người đàn đang mặc áo choàng tắm có thắt lưng ngang hông. Tóc vẫn còn đọng mấy giọt nước vì vừa mới gội đầu.
- Chào..chào chủ tịch. Tôi mới hoàn thành bản dự án lần này, mong ngài xem qua ạ.
Hắn ta hơi khó hiểu, nhìn bộ đồ cô ta mặc trên người làm hắn không khỏi chướng mắt. Thật là quá lộ liễu và hở hang.
- Cô đến đây làm gì. Mà hồ sơ cô có thể thông qua gmail mà gửi cớ sao lại sang tận đây. Hay cô lại có mục đích gì khác ?
Diệp Ninh Ninh nhỏ nhẹ đáp lời.
- Dạ, chả là tôi muốn ngài trực tiếp chỉ bảo tôi. Với lại tôi có việc quan trọng cần nói với ngài, liệu tôi có thể vào trong được không ?
Câu trả lời của ả khiến Vĩ Phàm lấy làm khó hiểu.
- Vào sao, tốt nhất là ở yên đây cho tôi. Khôn hồn thì đừng dở trò gì ở đây, tôi mà biết được thì sẽ không ngại mà giết chết cô đâu.
Từng câu từng chữ mà hắn thốt ra khiến Diệp Ninh Ninh càng sợ hãi trước kế hoặc mà cô ta đang định làm. Những dũng khí bỗng chốc tiêu tan để lại sự sợ hãi mà không dám thực hiện. Để chừa đường lui cho mình, cô ta bèn nói tiếp.
- Không...tôi không có, tôi đến đây là để nói với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-em-dan-yeu-anh-mat-roi/2708306/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.