Trước mặt Dương Nghi, là cảnh tượng một đôi nam nữ đang ngồi rất thân mật. Điều mà khiến cô bàng hoàng chính là người đàn ông mà cô thương nhớ đang cười nói, ôm ấp người đàn bà đang õng ẹo hết dựa vai rồi làm đủ mọi thứ chuyện như các cặp đôi đang yêu nhau. Mọi người xung quanh nói chuyện rất vui vẻ nhưng thứ đập vào trước mặt bọn họ khiến họ không khỏi ác cảm.
Tim cô bỗng nhói lên, vẫn chưa thể tin vào những gì đang xảy ra trước mắt. Cảm giác này là ra sao đây ? Chứng kiến người mình yêu đang thân mật với người khác, liệu đây là món quà bọn họ tặng cho cô chăng. Yêu rất nhiều để khi nhận lại là một thứ đau lòng, tin tưởng quá nhiều đến rồi nhận ra mình bị lừa dối. Đôi tra nam tiện nữ này, dám bảo cô đến đây để chứng kiến cảnh này à. Thôi được rồi, nếu muốn cô xem đến vậy thì bà đây đành phải diễn cho đúng.
- Hai người đến đây là muốn tôi chứng kiến cảnh này sao ?
Bầu không khí đang ngọt ngào bỗng bị phá vỡ khiến cho bọn họ không khỏi bực tức. Hạo Minh ngước lên nhìn, thật không ngờ anh cũng ngạc nhiên và lo sợ không kém.
- N...Nghi..Nhi....sao em lại ở đây ?
Dương Nghi không khỏi nực cười, rõ ràng hắn ta là người gọi cô đến đây, sao bây giờ trông bộ dạng có vẻ là lo lắng đến vậy.
Phía bên cạnh, Tô Diệu Anh không khỏi đắc ý. Thiết nghĩ con ả tiện nhân này dám gọi điện, nhắn tin năn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-em-dan-yeu-anh-mat-roi/2708296/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.