Nước mắt Diệu Anh lại chảy dài, vì đang trong thời gian thai kì nên không khỏi dễ xúc động. Kể từ khi biết mình có thai đến giờ cô ta không mấy làm vui vẻ, không phải vì đứa bé trong bụng đến quá sớm mà là bởi người người chồng vô tình này. Có thể nói " vô tình " cũng hơi quá vì tuy anh ta có phần lạnh nhạt hơn trước nhưng cũng quan tâm đến việc ốm nghén của vợ. Thứ mà cô ta muốn là một người chồng tình cảm, không phải quan tâm một cách hời hợt chỉ hỏi qua loa rồi mặc như vậy.
Thấy cô ta khóc như thế mà anh không khỏi chạnh lòng, chạm tay lên mặt xoa nhẹ mà an ủi.
- Không có, em đang nói gì thế. Ngoan ở nhà, anh thật sự có việc, nếu có chuyện gì thì gọi anh về nghe chưa.
Lời nói ngọt ngào tưởng chừng như mọi khi Diệu Anh sẽ vui mừng mà mỉm cười, nhưng đến bây giờ khi đã quá quen với những lời này thì cô ta cảm thấy nó như một lời dụ ngọt để khiến mình am tâm. Dường như anh vẫn tưởng cô ta ngu ngốc mà chỉ cần nói vậy là khiến người phụ nữ này chả cần nghi hoặc điều gì.
- Vậy anh định đi đâu, lúc nào cũng ra ngoài đến tận khuya mới về. Anh thử hỏi xem, có người chồng nào khi cưới vợ xong thì luôn né tránh rồi lạnh nhạt như vậy không ?
Hạo Minh cũng chả buồn muốn giải thích điều gì, tâm trạng anh ta hiện tại đang không được ổn. Phụ nữ đúng là lắm lời,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-em-dan-yeu-anh-mat-roi/2708266/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.