Ông bà Cố cũng bất ngờ không kém gì con dâu mình, Doãn Ái thì hơi ngờ ngợ hiểu ra tại sao nó không nhớ ra Dương Nghi là ai còn Cố An Tường thì khó hiểu. Ngay cả vợ mình mà Vĩ Phàm không nhận ra, hình như là lời nói đùa hay sao.
- Con nói vậy là sao Vĩ Phàm, Tiểu Nghi là vợ con mà tại sao con nói không biết con bé.
Cố Vĩ Phàm lại một lần nữa đầu óc trở nên rối bời, với người mất trí nhớ như hắn tiếp nhận hết người thân này đến người thân khác thì lại càng hoang mang và bất ngờ. Thì ra mình đã có vợ, thật sự không nhớ ra gì cả là thế nào đây nhưng trong lòng có một chút cảm giác gì đó dành cho cô gái này mà không ngộ ra đó là điều gì.
- Ba...ba nói thật không, cô gái này là...là vợ con?
Cách đó một khoảng, Trương Giai Lệ đôi tay đang cầm lấy ly trà định cho vào miệng để nhâm nhi nhưng vì câu nói kia làm tay cô ta khựng lại. Đặt lại ly xuống bàn, Giai Lệ ngạc nhiên lên tiếng.
- Bác trai, bác nói sao cơ? Anh Vĩ Phàm đã có vợ rồi ư, chuyện này là sao vậy hai bác. Tại sao con lại không biết gì vậy. Hai người này rốt cuộc đã kết hôn từ bao giờ. Cô ta với anh ấy là vợ chồng sao?
Giai Lệ thật sự khá sốc, chỉ tay về phía Dương Nghi mà hỏi ông bà. Hôm này là lần đầu tiên Giai Lệ lớn tiếng như thế, mọi lần cô ta luôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-em-dan-yeu-anh-mat-roi/2708204/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.