- Ngày mai mình về rồi, đợi đến lúc đó chúng ta mở tiệc sau.
- Được, bọn mình nghe cậu hết.
Cố Miên ngồi trên ghế sofa trong phòng khách nói chuyện với cô bạn thân qua di động. Giọng điệu nhạt nhẽo, pha lẫn sự khinh người rõ nét trong từng câu nói của cô.
Chiếc váy lụa xẻ đến bắp chân được cô diện rất chỉnh chu, nóng bỏng từ vòng một đến vòng ba khiến vệ sĩ trong ngoài biệt thự đều phải cúi đầu không dám ngẩng…
- Nghe ba mình nói, anh cậu ra mặt giải quyết giúp ngài Lục chuyện kho hàng sao…
- Ừ, kho hàng của anh ấy gặp nạn.
- Cố Miên, anh cậu thật sự tin tưởng ngài Lục không làm hại cậu sao…
Cố Miên nghe cô bạn nói thế liền trừng mắt.
- Anh ấy là người chồng tương lại của mình sao anh ấy phải hại mình chứ.
- …
Cảnh Kỳ bước xuống lầu liếc mắt nhìn Cố Miên. Cô ngồi lại chiếc ghế đối diện Cố Miên, nhẹ nhàng rót nước.
- Nhưng hôm đó anh ấy đến muộn, Cảnh Tứ vì bảo vệ tên nội gián mà bị chúng nó hành đến chết … Anh mình cũng…
CHOANG!!
Chiếc cốc sành rơi từ tay Cảnh Kỳ xuống mặt sàn. Cô như chết lặng hai mắt ngấn lệ tự bao giờ không hay.
- Cô làm cái gì vậy?
- Lời…cô vừa nói …là sao …
- Đó là sự thật, chả lẽ Anh A Thành chưa nói với cô sao?.
Cảnh Kỳ nghiến chặt răng, cô cúi người nhặt một mảnh thủy tinh dưới sàn đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-dung-hong-chay/3544283/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.