Biệt Thự Trắng.
Căn phòng này chỉ có bốn bức tường nhỏ và kín.Một ô cửa sổ nhỏ phía đằng sau đối diện với cánh cửa ra vào của căn phòng.
Ngữ Âm mệt mỏi tựa người bên mép tường, gương mặt trắng bệch cùng những vết tím bầm nổi đậm …cánh môi khô và nứt nẻ đến đau rát.
- Đến giờ ăn cơm rồi! Hoa …
- Ăn đi.
Tên lính canh gác không dám nói nhiều nên vừa đặt đĩa cơm của cô xuống đã vội vàng rời đi.
- cảm ơn.
Cô nhìn đĩa cơm một lúc lâu mới cầm đũa. 2 ngày không được ăn uống cũng khiến cô lả đi bao nhiêu, huống hồ nay ông ta lại cho người đưa cơm đến tận cửa phòng cô.
Hai tay cô cầm đôi đũa run run, vừa gắp được một lượng cơm nhỏ đã lập tức rơi xuống sàn trước khi đưa lên miệng …
…
Không kịp tức giận từ bên ngoài đã ném vào trong phòng cô một chiếc điện thoại và một tờ giấy chú.
- Có người nhờ tôi bảo cô gọi theo số này. Đêm nay rời tổ chức đi, còn về đám Quạ Đen bọn tôi lo được.
Giọng nói nhanh nhẹn, vội vã xuất phát từ bên ngoài. Cô nhìn vào tờ giấy nhỏ phía trước không nhịn được mà cầm lên đọc.
" Lão đại đang ở Đông Âu."
…hắn ta đến từ bao giờ chứ.!!
Cô quay người với chiếc điện thoại nhấn dòng số quen thuộc.
- về chưa? Hai ngày của em là cắt liên lạc với tôi sao?
- Lục Cảnh Thành. …
Ngữ Âm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-dung-hong-chay/3513176/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.