Ngữ Âm nghiến răng ken két,ánh mắt tức giận nhìn hắn. Cô dù gì cũng là con gái, cũng không phải dạng người anh ta thích làm gì thì làm cũng được. Hắn đổi chân đứng dậy tiến lại phía cô: " tất cả ra ngoài ", nghe hiệu lệnh của hắn đám người chỉ biết rời khỏi phòng thử đồ theo ý hắn. Vừa bước ra đến của đám người đã vội vàng ghé sát tai vào cánh cửa nghe ngóng " Tam! Anh nghe được gì không? "
" không nghe " Cảnh Tam nghe Cảnh Kỳ hỏi vậy thì liền quay đầu nhìn ba cô nhân viên nữ đang đứng bên cạnh " cách âm?". " vâng! Cửa bên chúng tôi hoàn toàn được cách âm với bên ngoài!. Tránh… "
" thôi …thôi được rồi được rồi ".Cảnh Tam xua tay đưa mắt nhìn Cảnh Kỳ vẻ bất lực với ông sếp già đầu này " Kỳ! Em nghĩ con sói gian ác kia sẽ làm gì thỏ trắng của em? “. Cảnh Kỳ ngồi bịch xuống đất khoanh hai chân ngước lên nhìn Cảnh Kỳ
" ăn thịt?? "
cô đưa tay lên cằm,vẻ chăm chú suy nghĩ như làm nhiệm vụ vô cùng quan trọng. Hai bọn họ nhìn đám nhân viên và đám thuộc hạ khẽ chạm mắt rồi cười tủm tỉm
Phía trong căn phòng thay đồ, Lục Cảnh Thành bước lại gần Ngữ Âm
Thấy hắn lại gần cô bất giác lùi về phía sau từng bước nhỏ, chiếc váy cúp ngực chỉ cần sơ xuất dẵm vào thì hoàn toàn lộ hết: " …”
" Tô Ngữ Âm! Cô thích có chú trẻ vậy hửm? ". Hắn kéo lấy vòng eo nhỏ, thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-dung-hong-chay/3486693/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.