Sân Bay BangKok
Đám người Cảnh Tam số lượng hơn 20 người bao gồm cả Ngữ Âm có vẻ là chuyện quan trọng nào đó cô thấy sắc mặt của Cảnh Tam rất lo lắng. Cả một sân bay rộng lớn người qua lại không nhiều nhưng cũng không ít, đám người Cảnh Tam liên tục đảo mắt tìm người nhưng không có dấu hiệu gì.
" Tam! Hướng Tây rẽ trái định vị từ chiếc điện thoại gọi đến Châu Âu "
" mau đưa người qua đó "
" ừm "
Bộ đàm trên tai hắn không ngừng phát ra âm thanh.không cần đoán người đó là Cảnh Kỳ và Cảnh Nhất đang thông báo định vị cho hắn. Trước khi đi hắn đã để mắt đến Ngữ Âm chạy qua dừng chân trước mặt cô gấp gáp nói vội:
" ở đây đợi tôi! ". Hắn đảo mắt với hai tên còn lại đang đứng cạnh cô liền gật đầu
" được thôi!". Cô khẽ nhún vai ngồi bịch xuống hàng ghế chờ trong sân bay.
Vừa để Cảnh Tam đi xa cô liền đứng phắt dậy đứng đối diện hai tên vệ sĩ
" này gà biết bay kìa! ". Tay cô chỉ ra đường bay dài và rộng trước mắt
" đâu cơ? "
Nhân lúc cả hai bọn họ đang ngó nghiêng tìm cô tung cước bẻ cổ một tên, tên còn lại đá thẳng vào của quý của hắn rồi thúc vào bụng một pha thật mạnh.Hai tên bị đánh bất ngờ không kịp trở tay ngã lăn ra sàn người ôm bụng người ôm cổ.
" chơi vui vẻ "
Ngữ Âm chạy đi không quên quay lại dơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-dung-hong-chay/3486685/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.