2 giờ 00 phút sáng tại Sân Bay Budapest - Hungary
Lâm Bạch nhìn dáng vẻ của Hoa Hồng mệt mỏi có chút lo lắng liền tiến tới chỗ cô
" Hoa Hồng! Đến đấy phải hành động cẩn thận. Cứ chủ quan hành động sẽ gặp nguy hiểm cho xem "
Tô Ngữ Âm ngước lên nhìn anh thở dài một câu.Hoa Hồng là biệt danh mà lão cáo già kia đặt cho cô từ lúc vào tổ chức vì cô giống như một đóa hoa hồng trong biển máu vậy
" Hoa Hồng gì chứ. Tô Ngữ Âm tôi chưa bao giờ làm hỏng nhiệm vụ cả "
Lâm Bạch lắc đầu nhìn Hoa Hồng đang kiêu ngạo
" Đông Nam Á không phải địa bàn của chúng ta nói gì thì nói em cũng lên cẩn thận thì hơn. Anh còn nghe nói ở đó có tổ chức buôn bán vũ khí trái phép..."
Lâm Bạch chưa kịp nói xong Ngữ Âm liền cướp lời anh
" Chú Giang chưa chết thì tôi sợ gì chứ?"
Lâm Bạch đang định tranh cãi thì tiếng của nhân viên lễ tân hàng không cất lên
" Cô Tô Ngữ Âm "
Ngữ Âm nghe thế liền tiến lên không quên quay lại nhìn Lâm Bạch thách thức
" chờ lúc tôi chở về tôi cạp đầu anh cho cá mập ăn "
Vừa nói cô vừa dơ hai tay làm hành động răng cá mập nhai nhai
Lâm Bạch không vội về luôn mà đứng quan sát cô lên tận máy bay rồi mới quay về.Anh rút điện thoại
ra giọng nói yên tâm như vừa hoàn thành xong nhiệm vụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-dung-hong-chay/3486673/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.