Hai người ăn xong bữa sáng liền đưa Bánh Bánh đến tiệm thú y, Bánh Bánh hồi còn nhỏ là do Thường Lê mua về ở trại cứu hộ mèo, trước đó đã tới bệnh viện nhiều lần, trên danh sách đăng kí đã có tên của Bánh Bánh.
Y tá tìm tên Bánh Bánh: "Lần này đến tiêm vaxin à?"
"Ừm." Thường Lê mở balo mèo ra.
"Nửa tháng sau sẽ phải tiêm mũi nữa, đừng quên nhé."
Thường Lê cười cười: "Ừm, em nhớ rồi."
Mèo mập đang ngủ thì bị lôi ra khỏi balo, lúc này đang vô cùng tức giận, bộ dáng híp mắt có chút hung dữ, Thường Lê đem nó ôm vào trong ngực cùng y tá nói chuyện.
Hứa Ninh Thanh đứng một bên, nhìn Bánh Bánh hồi lâu.
Sau đó đưa tay nhẹ nhàng gãi gãi cằm của nó.
Bánh Bánh bắt đầu híp mắt, thoải mái meo một tiếng.
Thường Lê cúi đầu nhìn mèo, lại nhìn Hứa Ninh Thanh: "Không phải chú có bệnh thích sạch sẽ, rất ghét động vật à?"
"Chỉ là không thích thôi." Hứa Ninh Thanh lại gãi đầu Bánh Bánh, xoa bóp cho nó: "Nhưng đây không phải người nhà mình sao, ghét thế nào được."
Thường Lê nhíu mày: "Ai thèm là người nhà của chú."
"Nó bây giờ hình như rất thích anh nha."
"Đó là vì trước đó cắn chú, đối với chú cảm thấy có chút ăn năn nên mới như vậy."
Thường Lê giao Bánh Bánh cho y tá đưa đi tiêm.
Hứa Ninh Thanh thuận miệng hỏi: "Mùa hè này dự định sẽ làm gì?"
"Cháu không biết nữa, có cảm giác như không đặc biệt muốn làm cái gì, chờ thêm thời gian nữa đến khi có kết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-dung-co-nhong-nheo/454970/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.