Thường Lê ý thức được, môi cô đang chạm trên mặt Hứa Ninh Thanh.
Nói đơn giản hơn, cô đang thơm Hứa Ninh Thanh.
Cảnh tượng trước mắt đối với Thường Lê mà nói thực sự quá tải, cô cứ như vậy đối mặt khoảng cách gần với Hứa Ninh Thanh, lúc sau mới "vèo" một cái lui trở về, sau lưng đập vào thành ghế.
Động tác vô cùng quyết liệt.
Trong văn phòng rất tối, vừa rồi Hứa Ninh Thanh tắt đèn, bây giờ chỉ còn ánh sáng của chiếc đèn bàn, còn có ánh đèn ngoài cửa sổ, là cuộc sống về đêm nơi thành thị.
Thường Lê muốn nhìn biểu cảm của Hứa Ninh Thanh, nhưng lại cảm thấy xấu hổ ngượng ngùng, đành phải di dời tầm mắt, dùng khoé mắt dò xét hắn.
Người đàn ông biểu lộ ngược lại rất bình tĩnh, nhưng vừa rồi Thường Lê rõ ràng cảm giác được động tác hắn đột nhiên cứng lại, hẳn là rất bất ngờ.
Đương nhiên là bất ngờ, Thường Lê nghĩ.
Không hiểu sao đột nhiên lại bị hôn, mặc dù cũng do cô không cẩn thận.
"..."
Thường Lê mấp máy môi, cúi đầu xuống, cảm thấy vô cùng có lỗi nói: "Thật xin lỗi."
Hứa Ninh Thanh nhướn mày, bên mặt có chút tê dại, bờ môi cô mềm mại ấm áp, để hắn lúc này cảm thấy dường như vẫn còn hiện hữu.
Chóp mũi quanh quẩn mùi hương cơ thể thiếu nữ.
Hứa Ninh Thanh thở ra một hơi, cười nhẹ: "Cảm ơn em."
"Cái gì cơ?" Thường Lê ngẩng đầu.
Hứa Ninh Thanh chỉ xuống chỗ ban nãy cô chạm vào hắn, lặp lại: "Cảm ơn em."
"..."
Sao lại có hạng người mặt dày vô sỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-dung-co-nhong-nheo/454962/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.