Thường Lê ho nhẹ một tiếng, mặc đồng phục mùa đông đứng ngoài ban công, cảm nhận thân nhiệt mình đang dần nóng lên, hô hấp cũng bắt đầu không hiểu sao có chút dồn dập.
Dừng một chút, cô nhẹ nói: "Vậy bây giờ cháu xuống với chú nhé?"
"Không cần, xuống đây rồi cơm tối sẽ nguội mấy." Hứa Ninh Thanh khẽ nhếch khoé môi, có chút lười biếng: "Nghe được giọng nói của em là đủ rồi."
". . ."
Thường Lê không có tiền đồ cảm thấy trái tim cơ hồ muốn nhảy ra khỏi cuống họng.
Từ khi nào tên khốn nạn kia học được ba cái này vậy!!
Cô đưa tay sờ sờ chóp mũi, không tiếp tục thò đầu ra nhìn người đàn ông phía xa nữa, quay lưng lại tựa vào lan can, lầm bầm nói: "Vậy cháu sẽ gửi voice chat cho chú, như vậy còn có thể mở ra nghe đi nghe lại."
Hắn cười cười: "Vậy thì quá tốt."
Phàn Huỷ nhai sushi đẩy cửa ban công đi ra: "Lê Lê cậu mau vào ăn đi, dồ ăn sắp bị con heo Mạnh Thanh Cúc kia nuốt hết rồi."
Trên tay cô còn cầm một miếng cá hồi khò lửa, nắm tay vịn cửa xuôi người đút cho Thường Lê: "A."
Hứa Ninh Thanh nghe được âm thanh bên này, nói: "Đi ăn đi, anh cúp máy nhé?"
Thường Lê trọng miệng ngậm đầy thức ăn, nói không nên lời.
Trong lòng thầm nghĩ còn muốn nói chuyện điện thoại với chú thêm lát nữa.
"Anh đợi thêm lát nữa ông gác cổng trường em lại nghĩ anh có mưu đồ bất chính mất." Hứa Ninh Thanh nói: "Cuối tuần này tan học anh tới đón em được không?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-dung-co-nhong-nheo/454959/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.