Hứa Ninh Thanh có chút hối hận.
Từ lúc đó tới khi phim kết thúc hắn thấy cô hoàn toàn mất hồn mất vía, cả rạp phim ai nấy đều cười ngang cười ngửa, chỉ có mình cô ôm bộp bắp rang bơ ngồi nhai rộp rộp.
Huyết sắc bên tai một chút cũng không giảm đi.
Hứa Ninh Thanh: ". . . Ăn chậm một chút, nghẹn bây giờ."
Cô chậm rãi xoay đầu, nhìn hắn, cáu kỉnh cảnh cáo hắn: "Chú không cần phải nhắc."
". . ."
Rõ ràng có đôi khi hành động bộc trực không thèm suy nghĩ, trước đây luôn nghĩ gì nói đấy, vừa rồi cũng thẳng thừng nói bộ dạng này của hắn không theo đuổi được con gái người ta.
Nhưng hết lần này tới lần khác chỉ cần hắn nói cái gì chọc phải cô, liền thẹn quá hoá giận nháy mắt xù lông nhím, chặn miệng hắn lại không cho nói nữa.
Hứa Ninh Thanh mu bàn tay chống lên mặt, không xem phim, ánh mắt lơ đễnh rơi xuống bên mặt Thường Lê.
Cô gái nhỏ vẫn đang tức giận, nén hơi, bên má không tự chủ được phồng lên, nhìn qua giống loại động vật nhỏ mập mạp nào đó.
Còn rất đáng yêu.
Hứa Ninh Thanh nghĩ như vậy, nghiêng đầu cười một tiếng.
Hắn cười rất nhẹ, nhưng Thường Lê vẫn nghe được.
Cô nhóc “vèo” một phát quay lại, thẹn quá hoá giận: "Có phải chú đang cười cháu không?"
Hứa Ninh Thanh thu lại nụ cười: "Không có."
". . ."
Lời phủ nhận này thật không có thành ý.
Thường Lê mặt không biểu tình quay đầu lại, tiếp tục xem phim.
Ấy, cái người này không phải mới vừa chết à,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-dung-co-nhong-nheo/454957/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.