Lúc Thường Lê nhận được tin nhắn của Hứa Ninh Thanh, chuông vào học liền vang lên, cô ôm túi sách chạy đến bên cạnh Trần Tiềm Nhượng, cũng may cậu ta đã giữ chỗ cho cô.
Trần Tiềm Nhượng nghiêng đầu nhìn thấy cô đang chống cằm xem điện thoại cười ngây ngốc, cậu cầm bút gõ hai cái lên đầu cô, thấp giọng nói: "Cười gì vậy?"
Thường Lê nhanh chóng che giấu ý cười nơi khoé miệng: "Đâu có gì đâu."
Cô ngẩng đầu nhìn thầy giáo, lưu lại tấm hình kia, lại bình tĩnh gửi cho Hứa Ninh Thanh một tin nhắn: "Tự trọng."
Người đàn ông lúc còn niên thiếu so với bây giờ không quá khác biệt, chỉ là khí chất lúc thiếu thời có nặng hơn một chút, trong tấm hình hắn lười biếng tựa lên trụ bóng rổ, áo thun màu trắng, trước ngực có một hình logo đơn giản, nhìn qua vô cùng ngạo nghễ, lạnh lùng, đang nghiêng đầu nói chuyện với mấy nam sinh bên cạnh.
Là ở sân bóng rổ trường đại học.
Thường Lê nhìn chằm chằm ảnh chụp hồi lâu, trong khoảnh khắc có một loại ảo giác giống như đã cùng Hứa Ninh Thanh trải qua khoảng chín năm tuổi tác.
Thường Lê cảm thấy tật xấu mê trai này của mình quả nhiên phải sửa lại, chỉ xem một tấm hình mà tim đã đập rộn ràng thế này rồi phải làm sao bây giờ.
Nhưng mà niềm yêu thích cái đẹp thì ai chẳng có, chỉ là thưởng thức một chút hẳn là không có vấn đề gì đi?
Thường Lê thuyết phục chính mình, đem tấm hình gửi vào trong “Các phú bà đam mê trò chuyện thâu đêm”.
Điềm Lê Lê:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-dung-co-nhong-nheo/454953/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.