Trần Tiềm Nhượng nhặt được Lạc Già nơi tàu điện ngầm.
Tình huống đó dùng chữ “nhặt” cũng không nói quá đâu. Khi đó cậu vừa tham gia Doanh Trại Mùa Đông ở đại học Z xong, định ra sân bay nhưng đã 22:30 rồi nên đành đi tàu điện ngầm về nhà.
Cậu ngồi trên tàu đi đến trạm cuối cùng, khi bước xuống thì xung quanh chẳng có lấy một bóng người, hiu quạnh tựa như nơi đây không còn là thành thị sôi động.
Kết quả vừa xách hành lý định đi lên thang cuốn thì phát hiện Lạc Già đang ngồi trên bậc thang bên cạnh.
Ngay lúc đó Trần Tiềm Nhượng không biết tên cô ấy, chỉ cảm thấy người này thon gầy mà còn xinh đẹp.
Nữ sinh mặc chiếc váy đen dài giữa trời đông giá rét, mái tóc đen dài rối tung xõa bên vai, đỉnh đầu như phủ một tầng hơi nước do ngoài trời đổ mưa, bắp chân cổ tay gầy như tre trúc.
Chỉ có mắt cá chân phải bị sưng lên rất lớn. Trông rất nổi bật, người nhìn cũng phải giật mình.
Trần Tiềm Nhượng đứng nơi thang nhìn cô ấy một lát, sau đó nữ sinh như phát giác có ai nhìn mình nên cũng ngẩng đầu lên, bốn mắt chạm nhau.
Cô ấy rất đẹp, trông khá trưởng thành. Làn da trắng nõn, đuôi mắt hẹp dài hếch lên. Khuôn mặt mang vẻ đẹp của cô gái phương đông.
“Cần giúp không?”
Quần áo trên người cô gái ẩm ướt, dính sát vào da thịt, phác họa ra vòng eo tinh tế cùng thân hình cực chuẩn. Thế nên Trần Tiềm Nhượng không tiến lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-dung-co-nhong-nheo/3500588/chuong-178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.