Trần Trí Liêm nhìn thẳng Hứa Ninh Thanh một hồi, sau đó hừ lạnh: “Tổng giám đốc Hứa à, ai mà không biết anh, nhưng anh với Thường Lê thật sự không hợp đâu.”
“???”
Thường Lê kinh ngạc, người anh em này có vấn đề đầu có à, dám nói thẳng mấy lời này trước mặt Hứa Ninh Thanh, muốn chết hay sao vậy.
Cô nghiêng đầu nhìn Hứa Ninh Thanh, đột nhiên cảm thấy gì đó… Tự dưng buồn cười quá.
Ý nghĩ thoáng qua làm Thường Lê không kịp quan tâm măt mũi Hứa Ninh Thanh, bật cười thành tiếng. Không hiểu sao câu này của Trần Trí Liêm làm cô buồn cười lắm.
Cô gái nhỏ bật cười thành tiếng, đầu ngón tay cong cong kéo lấy Hứa Ninh Thanh, đầu tựa lên cánh tay anh không ngừng cười được.
“…”
Hứa Ninh Thanh liếc qua cô, sau đó lại nhìn qua Trần Trí Liêm, hờ hững nói: “Tôi không phải Trần Càn, sẽ không nuông chiều cậu đâu. Nếu cậu còn quấy rối Thường Lê, đừng hỏi sao tôi đánh chó không nhìn mặt chủ.”
Trần Trí Liêm trợn trừng cả mắt, có lẽ là do từ nhỏ tới lớn chưa có ai nói thế trước mặt cậu ta.
Nhưng Hứa Ninh Thanh lại nói thật, không phải khoe khoang hay tức giận, mà là các hạng mục hiện giờ của nhà họ Trần đều nhờ Thừa Hòa chèo chống cho. Trước kia anh nể mặt Trần Càn vì ông ta đã lớn tuổi, cũng coi như tiền bối, nhưng nếu thật sự trở mặt thì Hứa Ninh Thanh chẳng cần tốt bụng với đối phương làm gì.
Trần Trí Liêm há to miệng, đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-dung-co-nhong-nheo/3500576/chuong-166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.