Bởi vì được hạng nhất, mọi người hẹn nhau buổi tối đi ăn mừng.
Trước mắt cô về khách sạn, đem cup đặt ngay ngắn trong tủ kính.
Tắm rửa xong, mái tóc dài ướt đẫm, đôi chân thon thẳng tắp, Thường Lê mang dép lê đem đồ ăn được giao đến đi về phía giường.
Nằm úp sấp, dùng nĩa quấy đều mì ý sốt kem nấm*, ăn từng miếng nhỏ.
*Mì ý sốt kem nấm: món của Ý, mỳ ý trộn với whipping cream
Cô lại đột nhiên nhớ tới người đàn ông kia.
Lần đầu tiên cô gặp anh là ở sân bay hai ngày trước, bởi vì học vẽ tranh sơn dầu ở Ma Đô, tới gần khai giảng mới bay trở về Bắc Kinh, lúc vừa ra khỏi sân bay liền nhìn thấy anh.
Thành phố đông đúc hỗn loạn, ánh đèn neon cùng đèn pha oto hoà lẫn với nhau trong đêm tối, tạo cho nơi đây một mảng màu sắc mơ hồ.
Người đàn ông dựa bên quầy bán vé, vạt áo sơ mi trắng tùy ý nhét một nửa vào cạp quần đen dài, ánh đèn chiếu rọi, mơ hồ lộ ra dáng người vai rộng eo thon.
Thường Lê học vẽ tranh từ khi còn là học sinh tiểu học, cảm thấy người đàn ông này dáng người từ trên xuống dưới tỉ lệ hoàn mỉ, cặp mắt đào kia so với tranh cô vẽ còn đẹp hơn.
Nghe nói con trai mắt đào đều không phải người chung tình, nhưng nụ cười kia không đạt đến đáy mắt, từng cử chỉ đều lười biếng tản mạn, lộ ra vẻ lạnh lùng thuần khiết.
Thường Lê đứng tại sân bay ngơ ngác nhìn anh, không chú ý đường, hành lý tuột
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-dung-co-nhong-nheo/271604/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.