“Mạch Tử, tớ béo lên phải không?”
Hạ Tử Khâm xoay qua xoay lại trướcgương, khuôn mặt hơi nhăn lại. Mạch Tử với lấy cái mũ trên giá, ngoảnh lại úplên đầu cô, nhân tiện liếc cô một cái:
“Béo hay không không quan trọng, dùgì lão chồng cậu cũng không chê, cậu sợ cái gì nào?”
“Cái gì mà “lão chồng”?”
Hạ Tử Khâm chẳng thích nghe Mạch Tửgọi Tịch Mộ Thiên như vậy: “Tịch Mộ Thiên chẳng già tẹo nào!”
Mạch Tử xí một tiếng dài: “Xem ravẫn thắm thiết lắm, nhưng tớ nghe nói tuổi tác của đàn ông phải xét từ phươngdiện khác kia!”
“Phương diện nào?”
Hạ Tử Khâm đặt cái mũ lại vị trícũ, kéo tay Mạch Tử dò hỏi. Mạch Tử cười he he rồi vắt mấy bộ quần áo đã chọnlên tay, giao cho cô bán hàng đứng bên cạnh. Dù gì hôm nay cũng được dịp móchầu bao của đại gia, Hạ Tử Khâm tiền nhiều như nước, Mạch Tử có tiêu chút đỉnhcũng coi như là giúp cô quyên góp cho người nghèo mà thôi.
Nhân viên bán hàng nhiệt tình mờimọc:
“Hôm nay chỗ chúng tôi có rất nhiềuđồ lót mới về, các chị có muốn xem thử không ạ?
Hạ Tử Khâm chẳng hứng thú nhưng mắtMạch Tử đã sáng lên, vội vàng gật đầu. Cô nhân viên dẫn hai người ra khu bán đồlót, Mạch Tử lướt hết một lượt rồi lấy ra một bộ, ghé vào tai Hạ Tử Khâm thìthầm: “Bộ này hợp với cậu, mặc lên đảm bảo lão chồng cậu sẽ như sói vồ cừu noncho xem, cho dù già mấy cũng phải cứng thôi!”
Hạ Tử Khâm trừng mắt nhìn Mạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-dong-y-goi-anh-la-chong/2296524/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.