Hạ Tử Khâm đặt điện thoại xuống,trong lòng đang đấu tranh gay gắt. Nhìn cánh cửa phòng ngủ đóng im ỉm cô quyếtđịnh xuống khỏi phòng, mở tủ quần áo, lục lọi hồi lâu nhưng chẳng tìm được bộnào như ý cả.
Đồ ngủ của cô là một quá trình hởhang đến bảo thủ, dường như đã trải qua sự thay đổi phong cách của cả một thếkỉ. Tâm lí của Tịch Mộ Thiên rất khó nắm bắt, hồi mới kết hôn, đồ ngủ toàn lànhững bộ hở ngực hở lưng, cực kì sexy, khiến cho lúc đó cứ tối đến là cô lạisợ.
Nhưng bây giờ thì hoàn toàn khácbiệt, quần áo hoàn toàn là những bộ kín từ đầu đến chân. Hạ Tử Khâm cúi đầunhìn mình, mắt chợt sáng lên, cô đột nhiên nảy ra một sáng kiến.
Hạ Tử Khâm chải chuốt thơm tho, bẽnlẽn và vội vàng đi đến thư phòng. Vừa giơ tay lên định gõ cửa thì cánh cửa mởra từ bên trong. Tịch Mộ Thiên đứng ngây người, mắt nhìn cô chăm chăm, trôngnhư vừa tắm xong, trên người quấn một cái khăn tắm rất to.
Tịch Mộ Thiên khẽ thở dãi, cúixuống bế cô lên đưa về phòng ngủ, anh đặt cô xuống giường, kéo chăn đắp lênngười cô, sau đó đứng dậy nói:
“Anh có việc gấp, phải ra ngoài mộtlát, em ngủ trước đi, đừng đợi anh!”
Hạ Tử Khâm chỉ còn biết giương mắtnhìn Tịch Mộ Thiên đi. Kế hoạch quyến rũ của Hạ Tử Khâm còn chưa bắt đầu đãthất bại rồi.
Hạ Tử Khâm nhiều lần tự nhắc nhởbản thân, thậm chí còn thẳng tay ném cái USB mà Vinh Phi Lân đưa cho côvào bồn cầu, xả nước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-dong-y-goi-anh-la-chong/2296500/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.