CHAP 44: TẤT CẢ TÔI ĐỀU KHÔNG CẦN
- Em không sao chứ…sao không ở trong phòng ngủ,ngoan nào…theo anh về phòng…
- Em khát nước…
- Em muốn uống gì…về phòng đi…anh cho người chuẩn bị cho…
- Em muốn ăn…paobing…
- Trời lạnh thế này,ăn như vậy sẽ viêm họng đấy…
- Không,em thích ăn…Tử Khiêm lúc nào cũng chìu em…
- Anh đã bảo không được nhắc đến tên hắn mà…
- HUHUHU…em cứ nhắc đấy,em nhớ anh ấy chết đi được…
- Thôi ngoan nào,về phòng…anh bảo người ta chuẩn bị cho em…
- Ngoan nào,nằm xuống giường nghỉ tí đi,đồ ăn sẽ đến ngay…
- Không muốn ngủ nữa…
- Mà này…sao em mặc thế này…sẽ bị cảm đấy…-Gia Bảo nhìn thấy nó khoác 1 chiếc áo choàng tắm…cả người trắng bệch vì lạnh,anh thoáng nhìn thấy vùng da trắng nõn lộ ra từ cổ áo nó,căng tròn như quả núi,Gia Bảo thấy cả người mình nổi lửa…
- Tại…cái áo đó…em thật mặt không vô…
- À…để anh mua cái lớn hơn,giờ thì ngoan nào,nằm xuống đi…anh sưởi ấm cho- Nó ngoan ngoản nằm lên đùi Gia Bảo,anh nắm lấy tay nó vòng qua ôm chặc eo mình,nó úp mặt vào bụng anh…
- Dạ…à mà lúc nãy anh đi đâu thế,em không tìm thấy anh…
- Anh ra ngoài có chút việc…- Gia Bảo nhìn người yêu bé nhỏ nằm gọn trên người mình,tay vuốt ve mái tóc và gương mặt khả ái mà yêu chiều,phải chi thời gian dừng lại vào lúc này thì tốt biết mấy…anh nguyện đánh đổi mọi thứ để mãi mãi sống trong thời khắc này…Nhưng càng hạnh phúc thì sô hãi càng nhiều,anh nhớ đến việc lúc chiều,trong lòng dấy lên niềm lo lắng cửa độ,tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-dong-y-ban-trai-tim-cho-quy/1002731/chuong-44.html